Loading...
Ai biết thư tình này vừa viết đã viết liền ba năm.
Mãi đến tháng trước , sinh nhật của một người bạn nào đó của Cố Lẫm, tôi được mang đi , lại gặp Hạ Tô Dương.
Lúc này mới biết hắn là bạn thân từ nhỏ của Cố Lẫm.
"Đường Niệm, người ... theo sau tôi ."
Cố Lẫm giới thiệu với người khác.
Tôi trợn trắng mắt, không phản bác.
Trong lúc đó tôi nhìn lén Hạ Tô Dương một cái.
Cố Lẫm đưa tôi một ly rượu, hỏi tôi cảm thấy Hạ Tô Dương thế nào.
"Ồ, rất đẹp trai."
Không hiểu sao Cố Lẫm lại nổi cơn điên.
Lúc kết thúc, hắn ấn tôi hôn một tiếng trong xe. Sau đó, tay trong tay chụp ảnh công khai trên vòng bạn bè.
Ngoại trừ tính tình có hơi tệ ra thì dáng người Cố Lẫm thật sự là tốt đến không lời nào để nói . Ba tuần này tôi bị hắn mê mẩn đến quên cả trời đất.
Hôn hôn cái miệng nhỏ nhắn, sờ sờ cơ bụng.
Nhưng dời tay xuống nữa thì Cố Lẫm không cho, nói là phải giữ gìn trong trắng trước hôn nhân.
Chờ sau khi kết hôn mới để cho tôi sờ.
...
Hiện tại Cố Lẫm đã buông lỏng, lòng tôi lại trỗi dậy ham muốn .
Không ngờ lúc này Hạ Tô Dương lại xuất hiện.
Khóe mắt liếc thấy Cố Lẫm đang chăm chú nhìn chằm chằm vào bức thư tình màu hồng nhạt kia .
Trong lòng tôi có chút hoảng.
Thật sự toang rồi .
Sẽ không đánh tôi ngay tại chỗ chứ?
"Cố Lẫm, thật ra ..."
Cố Lẫm lại đột nhiên ôm chặt lấy tôi .
"Hu hu hu, vợ ơi đừng bỏ rơi anh ."
"Để anh gia nhập với hai người , cái gì anh cũng làm ."
7
Tôi hoài nghi Cố Lẫm bị người nhập hồn rồi .
Trước kia hắn là một người cao ngạo lạnh lùng như vậy .
Hiện tại giống như một con cún ngốc, còn là loại yêu đương mù quáng.
"Vợ ơi ~ "
Trong khóa tuyển chọn, ánh mắt Cố Lẫm cứ dính chặt lấy tôi .
Hôm qua dưới lầu ký túc xá náo loạn như vậy , hầu hết mọi người trong trường đều biết tôi và Cố Lẫm. Những người này bây giờ cũng không nghe giảng, lặng lẽ nhìn về phía chúng tôi .
Khi tay Cố Lẫm vươn tới đùi tôi .
Tôi tát một cái vào tay hắn .
Đối diện với vẻ mặt tủi thân của hắn , tôi làm bộ mặt lạnh.
Nửa tiết học sau , cuối cùng hắn cũng yên phận.
Vừa tan học, hắn liền vội vàng kéo tôi chạy ra khỏi trường.
Dọc đường gặp Hạ Tô Dương.
"Đường Niệm, anh có lời muốn nói với em."
"Niệm Niệm không muốn nói chuyện với cậu ."
Cố Lẫm giành trả lời rất nhanh.
Hạ Tô Dương cười mà như không cười : "Người bị đá rồi còn mặt mũi nào mà nói chuyện à ?"
Tính tình Cố Lẫm rất dễ bùng nổ.
  Tôi
  vội vàng kéo
  hắn
  lại
  , hung hăng
  nói
  : "Còn đánh
  nhau
  nữa là em
  không
  thèm
  nói
  chuyện với
  anh
  đâu
  .
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/ban-trai-benh-kieu-cua-toi/chuong-3
"
 
Cố Lẫm cắn chặt răng, đôi mắt đỏ hoe lên án.
Tôi bất đắc dĩ thở dài, nhón chân hôn lên cằm hắn , "Ngoan, em nói với anh ấy vài câu, anh đi ra phía trước chờ."
Cố Lẫm hiện tại đúng là kiếp trước là đứa bé mít ướt, nhưng cũng dễ dỗ dành.
Đợi đến khi Cố Lẫm rời đi , tôi mới nhìn thẳng vào Hạ Tô Dương.
"Anh..."
"Đường Niệm, em có muốn thử ở bên anh không ."
???
Anh bạn, anh có muốn nghe một chút anh đang nói cái gì không .
"Anh cũng bị nhập hồn à ?"
Hạ Tô Dương lắc đầu, lấy ra bức thư tình hôm qua, đã phai màu hết rồi .
"Anh vẫn luôn giữ lại bức thư tình này , vốn muốn đáp lại em nhưng thông tin liên lạc em để lại bị sai."
"Chờ anh làm xong việc muốn tìm em, nhìn thấy em đi theo Cố Lẫm. Anh cứ nghĩ hai người đã ở bên nhau ."
Tôi gật đầu: "Bây giờ đúng là em đang ở bên anh ấy ."
Hạ Tô Dương im lặng, qua một hồi lâu hắn mới thu thư tình trở về.
"Đường Niệm, anh sẽ không từ bỏ."
Tôi :...
Cả hai người đều giống như thần kinh.
8
Để tiện cho Cố Lẫm đi học, nhà họ Cố mua cho hắn một căn nhà gần trường học.
Vừa về đến nhà, hắn liền không kịp chờ đợi mà lao tới.
"Vợ ơi, em sờ một chút, nó lại lớn hơn rồi ."
Cố Lẫm đặt tôi lên ghế sô pha, kéo tay tôi luồn vào trong áo hắn .
Miệng cũng không ngừng, cứ hôn chụt chụt lên mặt tôi , làm ướt mặt tôi bằng nước bọt.
Ọc ục ục ~
Bụng tôi réo lên không đúng lúc.
"Vợ đói bụng à ?"
"Ừm."
Tôi muốn đứng dậy đi nấu cơm.
Cố Lẫm ấn tôi quay trở lại .
"Em cứ nghỉ ngơi đi , anh đi nấu cơm cho em."
Tôi kinh ngạc.
Trước kia cuối tuần Cố Lẫm sẽ bảo tôi nấu cơm cho hắn , nói là muốn chinh phục hắn thì trước hết phải chinh phục cái dạ dày của hắn .
Nhưng tôi nấu cơm thật sự không ngon. Mỗi lần Cố Lẫm đều như bị tra tấn, cau mày ăn hết sạch đồ ăn. Ăn xong rồi mới bắt đầu nhận xét khiến mỗi lần tôi đều muốn đánh hắn .
Tôi tưởng rằng đại thiếu gia như hắn sẽ tay không chạm nước, không ngờ còn biết nấu cơm.
"Vợ ơi, mau nếm thử."
Nửa giờ đã làm xong ba món ăn một canh.
Mặt tôi đầy vẻ khó tin ngồi xuống, cẩn thận nếm thử một miếng.
Ừm.
Hương vị thật sự rất ngon.
Cố Lẫm ngồi xổm bên chân tôi , ánh mắt lấp lánh, giống như chú chó Golden tôi nuôi trước đây.
"Thế nào, ăn có ngon không ?"
Nhớ tới dáng vẻ kén cá chọn canh của hắn trước đây. Tôi cố nén sự bùng nổ của vị giác, bình tĩnh xoa đầu hắn .
"Coi như cũng được ."
Rõ ràng hai chữ này không đạt được kỳ vọng của cún con, đầu hắn cũng cúi xuống.
Mặc kệ tâm trạng của hắn , tôi cắm cúi ăn cơm.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
                    Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
                
Gửi báo cáo thất bại!
                    Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.