Loading...
—--
Sau khi nói chia tay với Trương Siêu, tôi xóa hết mọi liên lạc với anh ta .
Tôi tưởng rằng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đây, tôi và nhà họ Trương sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.
Ai ngờ, sáng thứ hai đi làm , mẹ Trương đã làm loạn lên công ty tôi .
Bà ta tức giận xông vào công ty chúng tôi , vừa thấy tôi liền tát cho tôi một cái.
Chưa kịp để tôi phản ứng, bà ta đã chỉ tay vào mặt tôi chửi mắng thậm tệ:
"Chính là con tiện nhân này , lừa con trai tôi . Mang thai con của nhà họ Trương chúng tôi , còn lẳng lơ khắp nơi dụ dỗ đàn ông.
"Giờ thì dụ dỗ được ông già có tiền, định bỏ con trai tôi .
"Mọi người đến xem đi , hôm nay bà già này không sống nữa, tôi muốn c//hế//t ở đây."
Trong lúc gây náo loạn, bà ta còn tung ra một xấp ảnh đã in sẵn.
Trong ảnh, tôi bước xuống từ một chiếc xe Mercedes.
Bên cạnh tôi là một người đàn ông trung niên, ông ấy đỡ tôi xuống xe, hành động vô cùng thân mật.
Ảnh bay khắp nơi, ánh mắt của mọi người xung quanh nhìn tôi đã thay đổi.
Lúc này , tôi như thể là một kẻ lăng loàn.
Sự thật không phải vậy , nhưng sự hung hãn của mẹ Trương khiến tôi không thể mở miệng giải thích.
Nhìn thấy tôi sắp bị gán mác đĩ điếm.
Thì có sự thay đổi bất ngờ.
—--------
"Đang gây rối cái gì đấy?"
Giọng nói đột ngột cất lên, phá vỡ bế tắc.
Mọi người xung quanh gọi quản lý đến, mẹ Trương lập tức nhặt mấy tấm ảnh lao tới.
"Lãnh đạo, ông đến đúng lúc quá. Nhân viên như Lâm Nguyệt đạo đức bại hoại thế này , công ty các người còn quản không ?"
Quản lý liếc nhìn mấy tấm ảnh, nhìn tôi với vẻ mặt khó coi.
Mẹ Trương cũng nhận ra sự thay đổi này , khóe miệng nhếch lên đầy đắc ý.
Quản lý nói : "Lâm Nguyệt, chẳng lẽ cô không nói cho họ biết người đàn ông trong ảnh là chồng tôi à ?"
Lời nói vừa dứt, mẹ Trương lộ vẻ kinh ngạc.
Sau đó như nhặt được báu vật, hớn hở reo lên:
"Quản lý, con tiện nhân này dám quyến rũ chồng chị, mau đuổi cô ta đi ."
Quản lý lạnh lùng nhìn mẹ Trương với vẻ ghê tởm:
"Bà là mẹ chồng tương lai của cô ấy , bà còn không biết nhà cô ấy có những ai là người thân sao ?"
"Chồng tôi là cậu họ của cô ấy , đôi mắt bẩn thỉu nhìn ai cũng thấy bẩn."
Không ai ngờ cú tát lại đến nhanh như vậy .
Lần này mẹ Trương hoàn toàn ngẩn người .
Trong công ty có không ít đồng nghiệp biết tôi và quản lý là họ hàng xa, nên khi quản lý nói vậy , danh tiếng bẩn thỉu trên người tôi lập tức được rửa sạch.
Quản lý liếc nhìn tôi , để tôi tự xử lý mấy chuyện lộn xộn này .
Tôi sớm đã chán ghét bộ mặt ghê tởm này của mẹ Trương, không khách khí với bà ta nữa:
"Dì à , dì xông vào công ty tôi bôi nhọ tôi vô cớ, biết là phạm pháp chưa ? Trên này có camera giám sát quay rõ mồn một, dì không thoát đâu ."
Nghe tôi nói vậy , mẹ Trương hơi hoảng.
Bà ta ngập ngừng nói :
"Ai biết nhà cô còn có nhiều họ hàng như thế, hiểu lầm thôi, cô đừng so đo nữa."
Ha, hiểu lầm?
Tôi cười lạnh: "Lời này dì để dành nói với cảnh sát đi ."
Thấy
tôi
thật sự
muốn
báo cảnh sát,
mẹ
Trương
hoàn
toàn
hoảng sợ.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/ca-nha-ban-trai-cu-gap-bao-ung/chuong-2
Mụ già này không phải không hiểu.
Bà ta chỉ giả vờ không biết khi gặp bất lợi với mình .
Bà ta bắt đầu nịnh bợ tôi , cầu xin tôi đừng báo cảnh sát.
Nhưng tôi vẫn kiên quyết.
Không cho mụ già c//hế//t tiệt này một bài học, tôi nuốt không trôi cơn giận này .
" Tôi không cần dì bồi thường tiền, tôi chỉ cần dì công khai xin lỗi , tôi xem con trai dì đến lúc đó làm sao làm người ."
Lời này của tôi khiến mẹ Trương sợ đến tè ra quần.
Điều bà ta đắc ý nhất là hai đứa con trai, nếu ảnh hưởng đến hai đứa con, còn đau hơn là ăn thịt bà ta .
Nhưng tôi không ngờ, bà ta lại quỳ xuống trước mặt mọi người .
Bà ta quỳ xuống, nắm tay tôi không ngừng dập đầu.
" Tôi sai rồi , nhìn tôi lớn tuổi thế này , cô tha thứ cho tôi đi ."
Cảnh tượng này đừng nói là đồng nghiệp xung quanh, đến cả tôi cũng bị sốc.
Vì con cái mà bà ta thật sự có thể làm bất cứ điều gì.
Dưới sự khuyên nhủ của mọi người , tôi để bà ta viết một bản cam kết.
Cam kết sau này không đến quấy rối tôi nữa, mới cho bà ta đi .
Tôi cứ nghĩ lần này có thể cho mẹ Trương một bài học.
Nhưng tôi đã đánh giá thấp quyết tâm của bà ta muốn chiếm đoạt nhà tôi để cho con trai út trèo lên cành cao.
Chưa tan làm , tôi đã nhận được điện thoại mẹ tôi gọi đến.
"Nguyệt Nguyệt, bố con gặp chuyện rồi , con mau đến bệnh viện."
—--------
Vừa đến bệnh viện, tôi thấy bố tôi nằm trên giường bệnh, mặt còn đeo mặt nạ oxy.
Trong khoảnh khắc đó, chân tay tôi mềm nhũn, trái tim như rơi xuống vực sâu.
"Mẹ, chuyện gì vậy ?"
Mẹ tôi quay đầu nhìn tôi , mắt sưng lên như quả hạch đào.
"Nguyệt Nguyệt, bố con bị tức đến nỗi xuất huyết não, còn chưa biết có tỉnh lại được không ."
Tôi run rẩy bò đến bên giường bệnh của bố, ngón tay cũng đang run.
"Mẹ, rốt cuộc là chuyện gì?"
Buổi chiều, nhân lúc tôi đi làm , mẹ Trương không cam lòng bị tôi làm nhục đã đến nhà tôi gây chuyện.
Bà ta nói tôi ép bà ta quỳ trước mặt mọi người , khiến bà ta mất mặt.
Nếu nhà tôi không đưa nhà cho bà ta làm bồi thường, bà ta sẽ nhảy từ cửa sổ nhà tôi xuống.
Bố tôi và bà ta cãi nhau , làm ầm ĩ đến mức hàng xóm xung quanh đều kéo đến xem.
Cuối cùng, bà ta làm bố tôi tức đến ngất xỉu, rồi mới lủi thủi bỏ đi .
Nghe xong toàn bộ sự việc, phổi tôi như muốn nổ tung.
Con mụ già c//hế//t tiệt này !
Có chuyện gì thì nhằm vào tôi , tại sao lại hành hạ gia đình tôi ?
Cơn giận này , tôi nuốt không trôi.
Bất chấp mẹ tôi ngăn cản, tôi lao thẳng ra khỏi bệnh viện.
—-
Tôi chạy đến căn hộ của Trương Siêu.
Anh ta vừa tan làm về, tôi lao tới túm lấy cổ áo anh ta .
"Đưa mẹ anh ra đây, bà ta làm bố tôi tức đến xuất huyết não nhập viện, bà ta còn định trốn à ?"
"Xuất huyết não gì cơ?"
Trương Siêu giả vờ ngạc nhiên nhìn tôi .
Tôi sớm đã nhìn thấu bản chất cặn bã của hắn ta , tôi sẽ không còn bị màn diễn vụng về này lừa nữa.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.