Loading...
18
Mùa xuân đầu tiên về kinh trôi qua chẳng yên bình. Hôn sự giữa ta và Thẩm Tùy đã định, phụ thân không thể xoay chuyển.
Ông ta liền tính đến Giang Uyên, năm nay nàng ta cũng sắp cập kê, có thể nghị hôn rồi .
Thế đạo này vốn như vậy , nữ nhi vẫn luôn là vật trao đổi lợi ích, bất kể có được sủng ái hay không .
Mẫu thân chỉ sinh ra mình ta , những đứa trẻ khác trong Giang gia đều do Dương Liễu sinh. Chính vì chuyện này , sáng mồng một Tết Dương Liễu đã khóc lóc ầm ĩ trong phủ.
Mùa đông ở kinh thành năm nay lạnh đặc biệt, nha hoàn bảo còn lạnh hơn năm trước . Áo cưới của ta gấp rút suốt mấy tháng, đến mấy hôm trước đại hôn mới thêu xong.
Nha hoàn bê áo cưới ríu rít đòi ta mặc thử. Khi ta thay xong, khoác áo cưới bước ra từ sau bình phong, Thẩm Tùy đã đứng ở cửa với vẻ mặt trầm trọng.
Đây là lần đầu ta thấy gương mặt hắn nặng nề như thế.
Vừa nhìn thấy ta , trong mắt đen sâu của hắn loé sáng, khoé môi gượng nụ cười : “Vãn nhi, nàng thật đẹp .”
Vừa nói vừa đưa tay ôm chặt ta : “Xin lỗi .”
Ta ngẩng đầu nhìn hắn , hắn cúi xuống: “Hôn sự của chúng ta phải hoãn lại .”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Ánh mắt hắn đau buồn, giọng khàn: “Phụ thân và huynh trưởng ta bị tập kích trọng thương, ta phải tới đó.”
Phụ thân hắn , Thẩm đại nhân, là Đông Nam tuần phủ kiêm nắm giữ Thuỷ sư. Thẩm gia chỉ có hai huynh đệ , huynh trưởng theo phụ thân trấn giữ vùng Đông Nam.
Mỗi năm họ đều về kinh đón Tết. Đường xa, thỉnh thoảng chậm trễ, nên lần này chưa tới trước giao thừa cũng không ai để ý.
Đến hôm nay, gia nhân của Thẩm đại nhân mới đích thân về báo tin.
Trong nhà ngoài Thẩm Tùy chỉ còn phụ nữ và trẻ nhỏ, việc tiếp quản quân vụ Thẩm gia đành giao cho hắn .
Thánh chỉ đã tới, sắc phong Thẩm Tùy làm Đông Nam Tiết độ sứ, tạm quyền quản Thuỷ sư.
Tim ta dâng lên cảm giác khó tả, vừa lo cho phụ huynh hắn , vừa lo cho hắn .
“Khi nào khởi hành?”
“Ngay bây giờ, ta cố ghé về báo nàng một tiếng.”
Hắn ôm ta chặt, đầu vùi vào vai ta : “Có rảnh thì gửi thư cho ta .”
“Ta sẽ gửi. Hãy hứa với ta , bình an trở về.”
Hắn khẽ cúi, đặt một nụ hôn lên trán ta : “Được, chờ ta về cưới nàng.”
Hắn quay người bước nhanh đi . Ta đứng ở cửa, nhìn theo đến khi hắn lên ngựa mất hút khỏi tầm mắt.
19
“Tiểu thư, Thẩm công tử đã đi rồi .”
Nha hoàn chìa tay vẫy trước mặt ta , kéo ta khỏi cơn ngẩn ngơ.
“Áo cưới tiểu thư thêu
đẹp
quá.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/cho-nguoi/chuong-8
”
“Đẹp sao ?”
Nàng kéo ta tới trước gương: “Nhìn này , thật đẹp , tiểu thư tự xem.”
“Các ngươi nói , ta với Thẩm Tùy có xứng không ?”
“Xứng chứ! Trời sinh một đôi, công tử tuấn nhan như thế, chỉ có tiểu thư mới xứng.”
Tiểu nha đầu ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
Ta bỗng nhớ ra , mở ngăn kéo lấy hộp gỗ, bên trong có thẻ xăm từng xin ở Pháp Hoa Tự. Ta vẫn chưa vứt đi .
Không hiểu sao đột nhiên muốn trao cho hắn .
Ta chạy ra sân, xe ngựa Giang gia đã không còn.
Chạy ra cổng định chặn một con ngựa hay xe nào đó nhưng chẳng ai dừng.
Đúng lúc Tống Tri Bạch dẫn hộ vệ đi qua, hỏi ta định làm gì, ta giật lấy ngựa hắn .
“Xin lỗi , về sẽ giải thích sau .”
Ta phóng thẳng tới Thẩm phủ, người gác báo hắn đã xuất môn.
Ta quay đầu lao ra cửa thành.
Chạy liền năm chục dặm mới đuổi kịp hắn . Thấy ta , mắt hắn loé kinh ngạc: “Vãn nhi?!”
Ta đưa thẻ xăm cho Thẩm Tùy: “Nghe nói thẻ xăm ở Pháp Hoa Tự rất linh. Đây là lần trước ta xin, sư phụ giải rằng ta sẽ lấy được như ý lang quân, đầu bạc răng long. Cho nên chàng nhất định phải cưới ta , cùng ta đầu bạc răng long, đúng không ? Ta ở nhà đợi chàng , chàng nhất định phải bình an trở về.”
Hắn nheo mắt, đón lấy, cẩn thận cất đi .
Ngàn vạn lời gói trong hai chữ “Bảo trọng”.
Hắn ôm ta một cái thật chặt, rồi vội vã lên đường về phương Nam.
20
Sau khi Thẩm Tùy đi , Thẩm lão thái quân cho gọi ta sang Thẩm phủ ở một thời gian, bảo ta theo Thẩm phu nhân học quản lý cửa hàng, trông nom nội vụ.
“Dù sao đợi con gả qua cũng phải giao con quản, giờ học trước .”
Thẩm gia gặp biến, ai cũng bồn chồn, chỉ có bận rộn mới tạm quên lo âu.
Ta vốn từng làm ăn buôn bán, cũng học quản gia cùng tổ mẫu, nên giờ giúp Thẩm phu nhân quán xuyến Thẩm phủ, dù nhiều việc nhưng không khó.
Điều này khiến Thẩm phu nhân và lão thái quân rất vui. Thẩm phu nhân tự dạy ta nửa tháng, sau đó ta đã có thể một mình đảm đương.
Thẩm gia có hai huynh đệ , ban đầu định để huynh trưởng theo phụ thân làm quan, còn Thẩm Tùy tính tình phóng khoáng, quản sản nghiệp gia đình.
“Đừng nhìn Thẩm Tùy lêu lổng, mấy năm nay làm ăn của nhà cũng nhờ nó mà phát đạt.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Thẩm phu nhân lấy một xấp địa khế đưa ta : “Trước tiên giao mấy cái này cho con, quen rồi sẽ giao nốt phần còn lại .”
Ta lật xem, toàn phố xá sầm uất trong kinh, cùng trang trại ngoại ô.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.