Loading...
Chương 30: Chiếc ô
Lát sau , thầy Hoàng bước vào lớp và bắt đầu giảng bài. Thảo hết sức tập trung vào bài học và mỗi lần giải xong 1 bài khó, Thảo đều khẽ liếc qua bên Tuấn thăm dò. Nhiều bài khó khiến cả lớp cắn bút, Thảo cũng xung phong lên giải.
Tuấn vẫn giữ biểu cảm thờ ơ nhưng sự tự tin của Thảo khiến Tuấn bị thu hút. Đúng là mỗi lần Thảo lên bảng hoặc tập trung làm bài, có 1 bầu không khí bao bọc xung quanh khiến người khác bị hấp dẫn. Mỗi lần Thảo lên bảng, Tuấn cũng lén nhìn theo mà không hiểu mình bị hấp dẫn bởi điều gì.
..........
Hết giờ, Tuấn cầm quyển vở với cái bút, một tay chống xuống mặt bàn, nhảy phắt qua bàn rồi bước vội ra cổng. Trời đang mưa lớn, ngồi trong lớp học kín như bưng nên Tuấn cũng không biết . Thảo ra đến cổng thì vẫn thấy Tuấn đứng đó, một tay đút túi quần, điềm nhiên đứng ngắm mưa. Chiếc áo sơ mi cổ dựng trắng toát càng làm Tuấn thêm nổi bật.
  Vừa lúc, xe taxi dừng
  lại
  , cửa xe mở đón khách. Có vẻ Tuấn là khách quen
  rồi
  . Tuấn bước
  vào
  trong xe, thậm chí còn
  không
  dính một hạt mưa. Thảo ái ngại
  đứng
  nhìn
  trời mưa nặng hạt và con đường ngập nước. Mới mưa lớn
  có
  1 lúc mà hệ thống thoát nước
  đã
  quá tải, thêm 1 lúc nữa thôi thảo nào cũng khiến nhiều xe c.h.ế.t máy gây tắc đường. Nhà Thảo ở gần nhưng nếu mưa
  không
  tạnh, Thảo cũng
  không
  cách nào về
  được
  .
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/co-nang-lap-di/chuong-30
 
Chiếc xe taxi chầm chậm lăn bánh dưới trời mưa tầm tã. Lướt qua trước mặt Thảo là dư ảnh của chiếc taxi trắng toát và gương mặt nhìn nghiêng cân đối hoàn hảo của Tuấn.
Thảo nhìn theo chiếc taxi cho đến khi không còn thấy bóng, chỉ còn thấy mưa nặng hạt che mờ tầm mắt.
  Tiểu thuyết là nơi chữa lành.
  
  Mấy bạn ghé qua follow mình trên Fb để ủng hộ mình nha.
  
  Mình là Tiểu thuyết Tsuky.
 
Những gia đình có tiền cũng sướng thật đấy chứ. Mưa chẳng đến mặt, nắng chẳng đến đầu. Ngay cả trời mưa đường bẩn thỉu thế này cũng có thể đi 1 đôi giầy Fila sáng màu, nổi bật thế kia .
Nghe nói gia đình Tuấn giàu có lắm, bố Tuấn là thẩm phán, mẹ là giám đốc bệnh viện. Đi taxi đi học cũng là giản dị lắm rồi .
Một lát sau chiếc taxi quay lại , cửa taxi mở ra khiến Thảo càng bất ngờ hơn. Tuấn đưa cho Thảo 1 chiếc ô trong suốt và nói :
- Cậu cầm lấy mà về.
Thảo lưỡng lự rồi cũng đưa tay đón nhận. Cửa taxi khép lại , chiếc xe taxi từ từ lăn bánh.
Chiếc ô trắng tinh rất đẹp , và càng đẹp hơn nữa khi nó hứng từng hạt mưa lạnh buốt đang xối xả phía trên đầu. Giữa tiết trời âm u ảm đạm, cô gái nhỏ trở nên nổi bật trong chiếc sơ mi trắng muốt và chiếc ô xinh.
Trời mưa lạnh lẽo bẩn thỉu, nhưng ở đâu đó có ánh nắng mặt trời đang sưởi ấm…
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
                    Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
                
Gửi báo cáo thất bại!
                    Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.