Loading...
Sắc tím của hoa chuông phủ kín mặt đất, len lỏi khắp các gốc cây ngập tràn nắng. Từng đợt gió nối đuôi nhau lướt nhẹ qua từng tán cây, rồi vui vẻ chơi trò đuối bắt trên bãi đất chỉ có cỏ xanh và hoa chuông. Kagashaki nằm đó tự thưởng ánh nắng và gió nhẹ. Khung cảnh tươi đẹp và yên bình quá. Kagashaki chu du khắp nơi, đơn giản chỉ để ngắm nhìn , thưởng thức cái đẹp , thưởng thức sự yên bình trong tâm hồn, để hưởng thụ tự do. Anh không định nghĩa được hạnh phúc, sức mạnh ư, anh có nó rồi , địa vị ư, anh nghiễm nhiên có được mà chẳng cần mất chút công sức nào, gái đẹp ư, với sự mạnh mẽ, phóng khoáng, đẹp hút hồn, anh không thiếu những cô gái sẵn sàng c.h.ế.t vì anh . Nhưng anh không có cảm giác muốn gắn bó với cô gái nào. Nếu trở thành người của anh , họ cũng không được tiếp tục sống, vì anh không muốn sau đó, cô gái ấy lại nằm trong vòng tay của một kẻ khác.
Những trận chiến m.á.u đổ, những mưu toan, những cuộc tranh giành quyền lực, những
trách nhiệm phải gánh vác. Chẳng thứ gì có ý nghĩa với anh . Anh thích cuộc sống tự do của gió, thích lang thang từ vùng đất này sang vùng đất khác. Hạnh phúc là gì? Anh chẳng biết . Có lẽ với anh , hạnh phúc là sự tự do, phiêu diêu tự tại, không bị trói buộc bởi bất cứ điều gì. Giống như gió…
  Đang thả
  mình
  trên
  bãi cỏ, chợt
  có
  tiếng con
  người
  ,
  phải
  , tiếng một cô gái. Thật phiền phức,
  anh
  giăng kết giới để ẩn
  mình
  .
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/fanfic-sessrin-sesshomaru-chinh-phuc-thoi-gian/chuong-8
 Anh
  không
  muốn
  bất kỳ ai
  làm
  phiền,
  không
  muốn
  ai thấy
  anh
  cả,
  không
  muốn
  ai phá vỡ sự yên bình nơi đây. Và cũng
  không
  muốn
  một
  người
  con gái nào đó sẽ cầu xin
  anh
  tình cảm.
 
Cô gái chạy trên bãi cỏ, hái hoa với nụ cười hạnh phúc:
- Đây sẽ là hoa dành cho Sesshomaru sama. Và cả chị Sakura nữa.
Thoáng chốc, đôi mắt anh đã bị hình ảnh ấy chi phối. Một bông hoa đẹp giữa núi rừng, nụ cười của cô gái thật trong sáng và hạnh phúc. Nụ cười ấy ngập tràn hoa cỏ và ánh nắng… đẹp rực rỡ. Một cô gái như thế, sao lại sống trong rừng?
Anh đứng dậy, tiến lại gần phía cô gái. Nhưng cùng với anh , cũng có hai sinh vật khác đang tiến về phía cô.
- Nhóc con, chúng ta phải về thôi.
- Jaken, ông không được gọi Rin là nhóc con nữa. Rin không phải .
- Haizz. Sao ta lại phải làm cái việc trông trẻ nhàm chán này chứ.
- Jakennnnn. Rin không phải trẻ con. – Giọng Rin hờn dỗi, Rin nhìn vào những bông hoa tím đang khoe sắc trên tay mình , mỉm cười ấm áp – Chúng ta về thôi. Sesshomaru sama đang đợi.
Rin và Jaken dắt theo Ah un trở về. Kagashaki vẫn đứng đó, nhìn theo bóng 3 sinh vật đang nhỏ dần, với âm thanh vọng lại , giống như cãi vã, mà không phải là cãi vã.
  Tiểu thuyết là nơi chữa lành.
  
  Mấy bạn ghé qua follow mình trên Fb để ủng hộ mình nha.
  
  Mình là Tiểu thuyết Tsuky.
 
- Một cô gái, và cô ấy tên là RIN.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
                    Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
                
Gửi báo cáo thất bại!
                    Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.