Loading...
3.
Công chúa Bắc Sở Thượng Quan Linh bước theo nhịp trống đều đều, tà váy bay phấp phới.
Nhớ đến lời dạy của Thái hậu, ta liếc Thượng Quan Linh một cái: đẳng cấp tương xứng, nhan sắc cũng ổn , đủ tư cách vào hậu cung.
Vô tình, ta cũng liếc sang Tiêu Dĩ Ngự.
Hắn mặt không đổi sắc, thanh tiến độ tâm trạng trên đầu: 50%, chẳng bộc lộ vui buồn.
Ta múc rượu, đặt trước mặt hắn , khéo léo: “Công chúa Thượng Quan Linh thật dễ thương, bệ hạ thấy thế nào?”
Tiêu Dĩ Ngự liếc ta một cái: “Hoàng hậu thấy sao ?”
“Rất tốt .” Ta ngắm công chúa múa, ánh mắt tràn vẻ ngưỡng mộ.
“Nếu Bắc Sở muốn hòa thân , cũng có thể coi như kết nghĩa tỷ muội .”
Hắn không nói gì, nhưng thanh tiến độ trên đầu cạch một cái - 20%.
Ta giật mình , à ra là hắn không thích kiểu này sao ?
Cân nhắc cách nói , ta nhẹ nhàng: “ Nhưng cũng không cần vội vàng ngay lập tức…”
Tiêu Dĩ Ngự gật đầu nhàn nhạt: “Nghe hoàng hậu.”
Chớp mắt, thanh tiến độ tâm trạng lại nhích lên 50%.
Ta: “…”
Trong điệu múa, Thượng Quan Linh mồ hôi lấm tấm trên mũi, ánh mắt long lanh nhìn ta : “Từ nhỏ muội đã ngưỡng mộ phong thái và con người của Đại Tiêu, có thể để muội ở lại đây không ?”
Câu nói quá thẳng thắn, khiến các đại thần đều ngoảnh mắt nhìn . Ta cũng quay sang nhìn Tiêu Dĩ Ngự.
Hắn chỉ nói một câu: “Được.”
4.
  Thượng Quan Linh lưu
  lại
  trong cung, nhưng
  không
  được
  sắc phong, chỉ lấy
  thân
  phận thượng khách của Đại Tiêu mà đãi ngộ.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/nghe-theo-hoang-hau/chuong-2
 
Ta sắp xếp cho nàng một chỗ ở, sau đó lập tức đi tìm Tiêu Dĩ Ngự.
Trong đầu ta vẫn văng vẳng lời dặn dò của Thái hậu.
Vừa xông vào ngự thư phòng, ta đã bắt tay mài mực.
Tiêu Dĩ Ngự đang phê tấu chương, liếc một cái: “Trẫm phê tấu, chứ đâu phải chép sách…”
Nhìn không nổi, hắn liền dời nghiên mực sang bên: “Hoàng hậu có việc?”
Trông hắn tâm trạng có vẻ khá tốt .
Ta mở miệng: “Hậu cung còn trống, không bằng thiếp giúp bệ hạ tuyển phi?”
Tiêu Dĩ Ngự lật tấu chương, giọng nhàn nhạt: “Nghe theo hoàng hậu.”
Ngay khoảnh khắc ấy , thanh tiến độ tâm trạng ‘Duang’ một cái — 0%!
Ta: “???”
Tiêu Dĩ Ngự hờ hững nâng mắt nhìn ta : “Còn chuyện gì?”
Ta chớp chớp mắt. Xem ra hắn không muốn nạp phi.
Nhưng Thái hậu nói chuyện con nối dõi…
Bình thường ta với hắn khách khí đến mức chẳng giống phu thê, chuyện này … sao mà mở miệng được .
Ngập ngừng mãi, mặt dần đỏ bừng, ta hắng giọng: “Vậy… tối nay… bệ hạ sang chỗ thiếp nhé?”
Câu cuối nhỏ như muỗi kêu.
Ngón tay Tiêu Dĩ Ngự khựng lại , hắn đặt tấu chương xuống, ngẩng đầu nhìn ta .
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Ta cúi đầu gõ gõ lên bàn gỗ đàn hương, lòng thầm nghĩ: “Cái bàn này … đúng là rất bàn.”
Hắn phất tay áo đứng dậy, nắm lấy tay ta , thần sắc thản nhiên: “Nghe theo hoàng hậu.”
Khoảnh khắc sau , thanh tiến độ tâm trạng báo động — 100%!
Ta: “???”
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
                    Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
                
Gửi báo cáo thất bại!
                    Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.