Loading...
10.
【Chị em sao rồi ? Đã không ?】
Nhìn tin nhắn của cô bạn thân , trong lòng tôi cảm thấy đủ mọi cung bậc cảm xúc.
Nếu không phải cô ấy gửi cho tôi mấy thứ linh tinh này , tôi ... tôi ... tôi có được hạnh phúc thế này không nhỉ?
【Chị ơi, chị mãi là chị tốt của em!】
Hiếm khi thấy tôi đồng tình với mình như vậy , cô bạn thân lại hăng hái bắt đầu truyền thụ những kinh nghiệm động trời của cô ấy .
Tôi không dám xem kỹ, thoát khỏi khung chat với cô ấy , thì nhóm chat buôn chuyện của công ty lại liên tục hiển thị tin nhắn mới.
editor: bemeobosua
【 Tôi không nghe lầm chứ! Vừa nãy họp, tổng giám đốc Tần có nói có ngày nghỉ có lương đúng không ?!】
【Tất nhiên là chọn tiền thưởng rồi ! Đi nghỉ mát với tổng giám đốc Tần, cậu bị đi /ên à ?】
【Huhu... tôi nguyện đi làm thuê cho tổng giám đốc Tần cả đời!】
【Mấy cậu không thấy lạ sao , dạo này tâm trạng tổng giám đốc Tần cứ lên xuống thất thường?】
【Khóe miệng tổng giám đốc Tần hôm nay còn khó ép hơn cả khẩu s.ú.n.g AK.】
【Còn phải hỏi nữa sao , chắc chắn là đã tái hợp với bạn gái cũ rồi .】
【Cứu mạng! Ngọt ngào quá! Tôi đã tưởng tượng ra cả một bộ phim rồi !】
【Loại phim bình thường tôi không xem, loại này đi /ên rồ như thế thì làm ơn cho thêm nữa đi , hẹ hẹ hẹ...】
Tôi ôm mặt ném điện thoại sang một bên, trước đây sao tôi không nhận ra Tần Cận Bạch còn là một kẻ si tình đến thế.
Cả ngày hôm đó tôi say sưa theo dõi những tin tức trực tiếp về Tần Cận Bạch trong nhóm.
Cho đến khi có cuộc gọi thoại đến.
Lâm Dục? Tôi bắt máy.
"Chị ơi, hôm nay chị không có ở nhà sao ? Em bấm chuông mãi mà không thấy ai mở cửa."
"Hả? Cậu đang ở nhà tôi à ? Xin lỗi nhé! Tôi có chút việc ra ngoài rồi , có chuyện gì gấp không ?"
"Cũng
không
có
gì, em lấy
được
thuốc mỡ mới từ bệnh viện,
muốn
mang qua cho chị.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/ong-chu-luc-nao-cung-muon-chiem-lay-toi/chuong-10
"Nếu chị không tiện thì lần sau em lại qua vậy ."
Tôi đang nghĩ xem có nên vội vã quay về không để người ta không phải đi công cốc.
Ngước mắt lên, không ngờ Tần Cận Bạch lại đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm vào tôi .
"Hôm nay sao anh lại tan làm sớm thế?" Tôi hỏi anh ta bằng khẩu hình miệng.
Tôi nghi hoặc nhìn đồng hồ, còn chưa đến sáu giờ.
Nhận ra tôi đang nói chuyện với ai, anh ta cởi áo khoác ngoài ra , chạy đến ôm chầm lấy tôi , vùi đầu vào hõm cổ tôi cố ý c/ắn.
Tôi suýt nữa thì đ/ánh rơi điện thoại, giọng nói không kìm được mà run rẩy: "À, bác sĩ Lâm, cảm ơn cậu nhé, tôi ..."
Chưa nói hết câu, điện thoại đã bị Tần Cận Bạch giật lấy.
"Bác sĩ Lâm, chị của cậu và chú đang có chuyện quan trọng cần ' làm ', không tiện tiếp đón cậu .”
" Đúng rồi , lần sau có đám cưới nhất định sẽ mời cậu ."
Nói xong, Tần Cận Bạch dứt khoát ngắt cuộc gọi thoại.
Màn hình sau khi cúp máy hiển thị danh sách Zalo của tôi , dường như nhìn thấy gì đó, ánh mắt anh ta đột nhiên thay đổi.
Tôi tưởng anh ta đã phát hiện ra nhóm chat buôn chuyện, định giật lại điện thoại.
"Máy ép trái cây?"
Hóa ra là đang xem biệt danh tôi đặt cho anh ta , anh ta hài lòng gật đầu: "Ừm, cái tên này không tồi."
Tôi không chịu thua, giật lấy điện thoại của anh ta mở khóa, cũng tò mò muốn xem anh ta đặt biệt danh cho tôi là gì.
??
"... Vợ?!"
Anh ta quăng điện thoại sang một bên, đè tôi xuống.
Rồi anh ta bắt đầu dùng hành động thực tế để chứng minh mình xứng đáng với cái biệt danh tôi đã đặt cho anh ta .
Tôi bất lực giơ tay tát anh ta một cái.
Ý của tôi hoàn toàn không phải như thế này mà!
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.