Loading...
Ta vươn người vỗ nhẹ eo cho bớt nhức mỏi, còn Việt Phong thì ôm c.h.ặ.t t.a.y nải đầy ắp tiền đồng, há miệng một hồi lâu mới sững sờ thốt ra :
"Vậy là… hồi vốn rồi sao ?"
11
Đúng là hồi vốn rồi .
Về nhà, ta đem tiền đồng rửa sạch, đếm tới đếm lui.
Không chỉ đủ bù lại tiền đặt làm bàn nướng và mua trứng gà, hẹ xuân, mà còn dư ra tiền nguyên liệu cho hai ngày tới.
Việt Mẫu vừa giúp ta rửa sạch hẹ chuẩn bị cho ngày mai, vừa vui vẻ nói :
"Tính ra thế này , hơn một tháng là kiếm đủ tiền thuê nhà nửa năm rồi !"
"Ừm."
Ta nhẩm tính một lúc, rồi chợt nhớ ra :
"Trước tiên để Phong ca nhi giúp con nửa tháng nữa, qua nửa tháng thì đưa đệ ấy đến chỗ Thân phu tử."
Mọi chuyện đều đang tốt dần lên.
Đến nửa đêm, nằm trên giường, ta mới sực nhớ mình đã quên mất một chuyện.
Viết thư cho Việt Tiêu.
Việt Phong và Việt Mẫu đã viết xong từ lâu, ta là thê tử trên danh nghĩa, không viết một chữ thì cũng bất hợp lý.
Nghĩ vậy , ta bèn trở dậy, cầm bút viết mấy dòng, kẹp chung vào phong thư.
*
Sáng hôm sau , số người đến Vân Ký mua bánh kẹp ngày càng đông.
Việt Phong bận rộn thu tiền đến mức không xuể, Việt Tranh thì ôm bánh ngồi bên cạnh ăn, trở thành tấm biển sống hút khách.
Bất cứ ai mua bánh cũng đều tấm tắc khen bé đáng yêu.
Nửa tháng trôi qua, tiền bán bánh giúp ta dần dần tậu thêm không ít đồ:
Bàn ghế trong nhà,
Áo xuân mới cho người lớn lẫn trẻ con,
Bút mực giấy nghiên cho Việt Phong đi học,
Việt Mẫu còn mua một đôi bao tay da thuộc chắc chắn, gói chung với thư rồi gửi đi .
Người thay Việt Phong giúp ta ở quầy cũng đã tìm được , chính là muội muội của Tống nương tử, nhỏ hơn ta một tuổi, làm việc cũng rất tháo vát.
Vì thế, sáng hôm nay, sau khi bán hết bánh kẹp, ta liền mua một tấm vải, mang theo một nghiên mực và ít tiền đồng, đưa Việt Phong đến tư thục của Thân phu tử.
Lúc đó, bọn trẻ trong tư thục vẫn chưa tan học, từng đứa gật gù đọc sách.
Thư đồng bên trong đi thông báo, ta nhân cơ hội dặn dò Việt Phong:
"Vào tư thục rồi , phải hòa thuận với đồng môn, gặp người thì mỉm cười , đối với phu tử thì phải cung kính giữ lễ."
"Đệ biết rồi , tẩu tẩu." Việt Phong ngoan ngoãn gật đầu.
Vì đã nói trước với phu tử, nên chẳng bao lâu sau , thư đồng liền dẫn đệ ấy vào trong.
Nhưng ta không ngờ, chưa đến ngày thứ hai, khi đang ở sân viện thử nghiệm món ăn mới, ta ngẩng đầu thì thấy Việt Phong đã xuất hiện trước cổng.
Cả người bám đầy bụi bẩn, trông như vừa lăn qua mấy vòng trong đất bùn.
Ta ngẩn ra :
"Phong ca nhi, chuyện gì thế này ?"
Thiếu niên c.ắ.n môi, không nhịn được mà mắt đỏ hoe:
"Tẩu tẩu, xin lỗi ."
"Đệ đã đ.á.n.h nhau với đồng môn rồi ."
12
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Việt Mẫu nghe tiếng liền chạy ra , thấy cảnh này thì xót con đến thắt ruột, nhưng vẫn nghiêm mặt trách mắng Việt Phong:
"Tẩu tẩu con vất vả
biết
bao mới lo
được
cho con
vào
tư thục! Thế mà con
hay
lắm! Mới
có
một ngày
đã
đ.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/phu-van-tac-tinh-tieu/chuong-6
á.n.h
nhau
với đồng môn!"
"Còn không mau theo mẹ đến gặp phu tử xin lỗi !"
Ta nắm tay Việt Phong, kéo đệ ấy sang bên cạnh rửa mặt, rồi quay sang trấn an Việt Mẫu:
"Mẹ đừng giận, tính tình Phong ca nhi chẳng phải mẹ còn lạ gì sao ? Chuyện này có khi có ẩn tình."
Việt Phong cúi đầu thật lâu, mãi mới lên tiếng:
"Đệ không muốn học tư thục nữa."
Việt Mẫu giận đến mức lập tức cúi xuống tìm roi.
Ta vội ngăn bà lại :
"Mẹ đi xem Tranh muội trước đi , chuyện của Phong ca nhi cứ để con hỏi."
Việt Mẫu tức giận hừ một tiếng, rồi quay người vào nhà.
Ta cúi xuống nhìn Việt Phong:
"Giờ có thể nói cho tẩu tẩu biết chưa ?"
Việt Phong mắt đỏ hoe, giọng khàn khàn nói :
"Trong tư thục có một đứa họ Lý..."
Đệ ấy nói nhỏ một hồi, ta mới rõ sự tình.
Trong tư thục có một đứa trẻ họ Lý, chẳng biết nghe tin từ đâu mà biết Việt gia là tội thần lưu đày, vừa nhìn đã nhận ra Việt Phong, rồi dẫn theo một nhóm nhóc con ăn h.i.ế.p đệ ấy .
Việt Phong từ nhỏ cũng được nuông chiều như ngọc quý, đâu dễ chịu thua, thế là cùng bọn chúng đ.á.n.h một trận.
Kết quả bị Thân phu tử bắt gặp ngay tại trận.
Con trai nhà họ Lý có đông người , lại nhanh miệng cướp lời tố cáo trước , khiến Thân phu tử biết chuyện Việt gia bị lưu đày.
Vốn đã không hài lòng với việc Việt Phong mới đến ngày thứ hai đã gây chuyện, Thân phu tử còn mang thành kiến, cho rằng Việt gia không chính phái, nên mới phạm tội lưu đày.
Vậy là, chẳng cần phân biệt đúng sai, phu tử đã mắng Việt Phong một trận, rồi đuổi đệ ấy về ngay lập tức.
*
Biết được mọi chuyện, ta cảm thấy việc này cũng không dễ giải quyết.
Việt gia bị lưu đày vì lý do gì, ta cũng không rõ ràng.
Nhưng hoàng đế bây giờ làm chuyện hồ đồ đâu chỉ một hai lần , mà dựa theo ấn tượng của ta về Việt gia trong suốt thời gian qua, có lẽ tội danh này cũng bị đổ oan.
Ta lấy miếng mứt táo rừng vừa làm ra , nhét vào tay Việt Phong:
"Được rồi , để tẩu tẩu lo, trước tiên nếm thử xem mứt hôm nay thế nào đã ."
Vị ngọt lan tỏa khắp khoang miệng, Việt Phong khẽ cong môi cười :
"Ngon lắm."
13
Tiểu thúc bị đ.á.n.h ở tư thục, ta là trưởng bối, tất nhiên phải đến tìm phu tử nói chuyện.
Nhưng khi đến nơi, cửa đóng chặt, thư đồng lạnh nhạt đưa ta bọc lễ vật đã nộp hôm qua, nói :
"Phu tử bảo, con cháu nhà Việt gia, ông ấy không dạy nổi!"
Một cơn tức giận bốc lên, ta nhận lấy bọc lễ vật rồi quay người muốn đi .
Không ngờ, vừa lúc ấy , lũ trẻ tan học từ trong ùa ra .
Đi đầu là một thằng nhóc mập tròn, giọng the thé la lớn:
"Việt gia vốn là dòng dõi xấu xa! Về nhớ nói với cha mẹ , đừng qua lại với bọn họ!"
Cơn giận lại trào lên, nhưng ta nhanh chóng ép mình bình tĩnh lại .
Ban đầu, ta định tìm cho Việt Phong một tư thục khác, nhưng nhìn tình hình này , e rằng không phải đổi trường là xong.
Nếu không giải quyết tận gốc, e rằng Việt gia chúng ta cũng khó mà sống yên ở Nam An trấn!
*
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.