Loading...
Ông ta kích động, nước mắt lưng tròng.
Nhưng kiếm của ta vẫn không lệch một phân.
“Ông nói người Thổ Phồn bắt giữ ông, nên Tống Tướng quân mới vào thung lũng đó?” Ta lắc đầu, “Ông ấy không phải là người cẩu thả như vậy , cũng không phải là người không điều tra trước mà dẫn binh vào chỗ chết.”
“Vu Mãn, chính ông đã cung cấp thông tin sai lầm dẫn Tống Tướng quân vào đó, những vết thương trên người ông cũng là tự ông gây ra để đánh lừa mọi người .”
Ta dùng kiếm vạch áo trước n.g.ự.c Vu Mãn, vết sẹo trên n.g.ự.c ông ta lộ ra .
“Người Thổ Phồn thích khắc tên nữ nhân mà họ yêu thích lên ngực, ông cũng đã từng khắc phải không ? Sau đó để làm tốt vai trò gián điệp, ông đã tự mình xóa nó đi ?”
Vu Mãn kinh ngạc nhìn ta .
“Ông chính là con cờ sâu nhất mà Ba Thạch Đồ đã cài vào quân đội Mạc Bắc, bản đồ phòng thủ thành Mạc Bắc cũng là do ông gửi đi . Nhưng Ba Thạch Đồ lại không tin tưởng ông, thậm chí nghi ngờ bản đồ đó là giả, nên để chứng minh giá trị của mình , ông đã liều lĩnh lập kế hại Tống Tướng quân.”
Ông ta không ngờ ta lại biết nhiều như vậy , sững sờ một lúc lâu rồi mới cười khẽ.
Ông ta không giả vờ nữa, không thèm giả vờ nữa.
Giả vờ quá lâu, ông ta cũng mệt rồi .
“Không hổ là nữ nhi tử của Tống Tướng quân.” Ông ta cười rồi lại ho khan, việc ông ta biết thân phận của ta , ta không ngạc nhiên chút nào.
Ba Thạch Đồ trước đó đã nhận ra ta ở kinh thành.
“Ngươi nghĩ ta đã dùng cách gì để dụ Tống Vân Hổ vào thung lũng đó?” Vu Mãn cười nham hiểm, “Ta tìm một nữ nhân có dáng người rất giống ngươi, mặc trang phục của ngươi, hóa trang thành ngươi, nhìn từ phía sau gần như không phân biệt được .”
Ta nắm chặt tay, nhìn ông ta chằm chằm.
Vu Mãn vẫn tiếp tục nói : “Ông ta tận mắt nhìn thấy 'ngươi' bị người ta bắt, bị đám nam nhân đè lên cây làm nhục, ngươi đoán xem, với tư cách là một người cha, ông ta có nhịn nổi không ?”
“Ông ta không nhịn nổi!” Vu Mãn cười lớn, “Trong đội quân ông ta dẫn theo có không ít người từng là binh lính của ngươi, họ cũng không nhịn nổi, họ nóng lòng lao vào để cứu Tướng quân của mình , nóng lòng lao vào chỗ chết! Ha ha ha ha ha!”
Ta bước lên một bước, dùng kiếm đ.â.m mạnh vào vai ông ta .
Vu Mãn kêu lên đau đớn, không còn cười được nữa.
Ta hận không thể g.i.ế.c c.h.ế.t ông ta , nhưng ta chưa thể g.i.ế.c ông ta được , ta cần ép ông ta khai ra tung tích của cha ta .
17
Năm Thái Thuận thứ mười ba, cha ta mất tích trong thung lũng Tử Nhân.
  Ta dùng đủ loại hình tra tấn tàn khốc, cuối cùng khiến tên phản bội Vu Mãn mở miệng. Hắn
  nói
  cha
  ta
  đã
  hy sinh một cánh tay, phá vây địch của
  người
  Thổ Phồn, nhảy xuống một con sông ngầm trong thung lũng Tử Nhân.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/song-dien-the-tu-phi/chuong-13
 
Hắn nói con sông ngầm lạnh lẽo vô cùng, nói rằng cha ta mất một cánh tay, không thể bơi được , chỉ riêng mất m.á.u cũng đủ c.h.ế.t rồi .
Nhưng ta không tin, ta luôn cảm thấy cha ta vẫn còn sống, ông ấy đang ở đâu đó chờ ta tìm ông.
Ta đã tiễn Vu Mãn xuống gặp Diêm Vương.
Triều đình phái một tướng quân mới đến tiếp quản mười ba thành ở Mạc Bắc.
Ta vừa trợ giúp hắn , vừa dẫn người tìm dọc theo con sông ngầm trong thung lũng Tử Nhân.
Làng mạc, trại lính, bộ tộc, ta không bỏ sót nơi nào.
Cuộc tìm kiếm kéo dài hai năm.
Trong hai năm đó, tai nghe được nhiều tin tức về Tiêu Hàn Lâm.
Nghe nói chàng ấy được bổ nhiệm làm Phó sứ của Giám sát viện Đại Tề, vừa nhậm chức đã thể hiện năng lực xuất chúng, hỗ trợ bắt giữ nhiều gián điệp Thổ Phồn cài cắm trong kinh đô Đại Tề.
Tổ chức gián điệp của Thổ Phồn bị tổn thất nặng nề, đã dần dần rút khỏi kinh thành.
Ta còn nghe nói , Thổ Phồn đã phái nhiều sát thủ đi ám sát Tiêu Hàn Lâm.
Nhưng Tiêu Hàn Lâm rất cẩn thận, và vận may tốt , nhiều lần mạo hiểm, thoát chết.
  🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
  
  🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
  
  🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
 
Khi nhận được những tin tức này , ta cũng lo lắng cho chàng ấy , rồi tự nhủ, nếu sau này có gặp lại , phải nhắc chàng tập luyện nhiều hơn, dù sao thì bản lĩnh của chàng hiện giờ cũng không đủ.
Nhưng , liệu sau này có thể gặp lại chàng ấy không ?
Ta không biết .
Nửa năm trước , Khả Hãn của Thổ Phồn đột ngột qua đời, tình hình các bộ tộc Thổ Phồn biến đổi lớn, các vương tử công khai lẫn ngầm đấu đá, nội loạn đã bắt đầu.
Ba Thạch Đồ, người đã được phong làm Tiểu Khả Hãn, càng trở thành mục tiêu của nhiều bên.
Vừa phải đề phòng bị huynh đệ phản bội, vừa phải lo lắng về chiến sự bên này .
Khi con người ta quá bận rộn, thì thường dễ phạm sai lầm.
Một đêm nọ, hắn uống nhiều rượu, và chính đêm đó, chúng ta phát động tấn công vào trại của chúng.
Lửa bùng cháy khắp nơi.
Quân đội Thổ Phồn ứng chiến trong hỗn loạn, chủ tướng Ba Thạch Đồ bị kéo ra khỏi lều, bỏ chạy thục mạng.
Chiến thắng này là một cuộc tàn sát áp đảo.
Ta dẫn quân đuổi g.i.ế.c Ba Thạch Đồ, khi bị chúng ta ép đến thung lũng Tử Nhân, hắn mới tỉnh rượu.
Hắn nheo mắt nhìn ta : "Thế tử phi, đã lâu không gặp."
Rượu vẫn chưa tỉnh hẳn.
Nhưng khi ta c.h.ặ.t đ.ầ.u hắn , có lẽ hắn sẽ tỉnh.
Ta rút d.a.o cong sau lưng: "Giết!"
Hai bên giao chiến ác liệt trong thung lũng Tử Nhân, ta cầm d.a.o tiến sát đến trước mặt Ba Thạch Đồ.
Những năm qua, trong giấc mơ nửa đêm, ta luôn thấy cảnh cha ta đẫm m.á.u trong thung lũng Tử Nhân.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
                    Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
                
Gửi báo cáo thất bại!
                    Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.