Loading...

THẨM THANH THƯ
#5. Chương 5: 5

THẨM THANH THƯ

#5. Chương 5: 5


Báo lỗi

Khi hắn còn đang do dự muốn mở lời, ta nhanh chóng lên tiếng:  

"Hôm đó là lỗi của thiếp . Thiếp không có ý tranh sủng với Phi Vận cô nương, nhưng vô tình khiến nàng hiểu lầm, còn khiến nàng bị phạt."  

 

"Xin tướng quân yên tâm, sau này thiếp sẽ càng thận trọng hơn."  

 

Lời của ta khiến hắn nghẹn lại , vẻ mặt có chút buồn bực.  

 

Hắn trầm giọng:  

"Phi Vận tính cách quá cương liệt, trừng phạt đôi chút cũng tốt . Ta không trách nàng."  

 

"Vết thương của nàng... đã khá hơn chưa ?"  

 

Ta thản nhiên đáp:  

"Đã ổn hơn nhiều rồi , cảm ơn tướng quân quan tâm."  

 

Rồi ta chìa hai tay ra , lòng bàn tay ngửa lên, điềm tĩnh nói :  

"Nếu tướng quân vẫn còn nghi ngờ chuyện hôm đó, có thể kiểm tra lại . Mọi vết thương trên tay thiếp đều là thật, không hề giả dối."  

 

Hách Bác Dư không còn gì để nói , hắn miễn cưỡng đứng dậy, bước ra cửa.  

 

Trước khi rời đi , hắn quay lại nhìn ta , để lại một câu:  

"Ta chỉ thấy... nàng không giống bất kỳ tiểu thư quyền quý nào trong kinh thành."  

 

Khi cửa phòng khép lại , ta không nhịn được mà trợn mắt.  

 

Ngày hôm sau , ta cùng lão phu nhân lễ Phật nhiều ngày, cuối cùng tìm được cơ hội ra ngoài.  

 

Trên phố phường náo nhiệt, người bán hàng rong rao lớn, bọn trẻ đùa giỡn chạy nhảy khắp nơi...  

 

So với bầu không khí tẻ nhạt ở phủ tướng quân, khung cảnh nhộn nhịp trên phố phường như đến từ một thế giới khác.

 

Ta ngồi trên chiếc xe ngựa đơn sơ, đang định tìm một trà lâu để nghỉ chân và truyền tin.  

 

Bất chợt, một nhóm quan binh cưỡi ngựa mang theo đao xuất hiện, khiến mọi người hoảng sợ tản ra .  

 

“Đông Xưởng đang làm việc! Người không phận sự tránh hết!”

 

Ta khựng lại , tay đang định kéo rèm xe cũng ngừng giữa chừng, tim đập mạnh trong lồng ngực.  

 

Trong khoảnh khắc ấy , một bóng người cao ráo, tuấn tú xuất hiện bất ngờ trước mắt ta .  

 

Ánh mắt của hắn cực kỳ sắc bén, lướt qua đám đông rồi nhanh chóng khóa chặt vào ánh nhìn của ta .  

 

Nhưng ...  

 

Hắn chỉ nhìn ta một cái rồi dời đi , thái độ lạnh nhạt, xa cách như thể ta chỉ là người dưng.  

 

10

 

Dẫn đầu nhóm quan binh là Lục Trục Quang, họ nhanh chóng rời đi .  

 

Nha hoàn bên cạnh giục ta trở về phủ.  

 

Ta sững sờ một lúc, rồi thuận miệng bảo nàng rằng còn một vài món đồ chưa mua.  

 

Ngay khi đã đuổi khéo nàng rời đi , một đứa bé xách giỏ hoa chạy đến, tươi cười gọi:  

“Tỷ tỷ xinh đẹp ơi, có muốn mua một bó hoa không ? Hôm nay hoa tươi lắm đó!”

 

Ta bước xuống xe, giả vờ chọn hoa trong giỏ, tranh thủ che khuất tầm nhìn của phu xe.  

 

Đứa bé ghé sát, nói khẽ:  

“Lục đại nhân dặn rằng, nếu cô có phiền muộn gì, cứ nhắn lại với ngài ấy .” 

 

Ta lấy bạc trong túi ra , nhét lẫn với một mảnh giấy đã chuẩn bị từ trước rồi kín đáo đưa cho nó.  

“Ta muốn mua nhánh mẫu đơn này .”

 

Đứa bé nhận tiền, lấy một đóa mẫu đơn từ giỏ và đưa cho ta trước khi cười toe toét chạy đi .  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Ta nhìn đóa mẫu đơn trong tay một hồi, có chút bất lực nhưng cuối cùng lại không nhịn được mà mỉm cười .
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/tham-thanh-thu/chuong-5
  

 

Ta nhờ hắn giúp chuẩn bị một phương t.h.u.ố.c độc, để mưu sát một mạng người .  

 

Vậy mà hắn lại tặng ta một đóa hoa tượng trưng cho phú quý và sang trọng, như chúc ta sống an nhàn, cao quý.  

 

Từ nhỏ, hắn đã luôn ôm ấp những tình cảm nhỏ nhoi như thế, lớn lên rồi vẫn chẳng thay đổi chút nào.  

 

Lần này , độc d.ư.ợ.c đó chính là để dành cho đại phu nhân Thẩm thị.   

 

Nếu ta nhớ không nhầm, mấy ngày nữa, Thẩm gia sẽ có một đại hỷ sự...  

 

*******

 

Đại phu nhân Thẩm thị sau nhiều năm điều dưỡng, cuối cùng đã m.a.n.g t.h.a.i trở lại .  

 

Lần này , bà ta sẽ sinh ra một nam hài, một đứa con trai chính thống quý giá hơn cả Thẩm Như Yên.  

 

Điều này đồng nghĩa với việc, bà ta sẽ không cần phải giữ lại đệ đệ ta , Thẩm Vân Chẩm, làm chỗ dựa nữa.  

 

Ngược lại , đệ đệ của ta và những đứa con riêng khác của cha sẽ trở thành mối đe dọa cho đứa bé trong bụng bà ta .  

 

Kiếp trước , bà ta đã đối xử với đệ đệ ta vô cùng tàn nhẫn.  

 

Đầu tiên, bà sai người “ không cẩn thận” để đệ đệ ta ngã từ trên cây xuống, khiến nó bị gãy chân.  

 

Sau đó, lại thuê người kích động, đ.á.n.h gãy cánh tay của nó.  

 

Vì cố ý chậm trễ việc chữa trị, đệ đệ ta khi còn rất trẻ đã hoàn toàn trở thành một phế nhân.  

 

Ta làm sao có thể không hận cho được ?  

 

*****

 

Từ khi vào kinh thành, ta luôn dạy đệ đệ phải biết ẩn mình , không được gây chú ý hay nổi bật.  

 

Nó rất ngoan, luôn nghe lời ta .  

 

Nhưng dù nó ngoan đến vậy , Thẩm thị vẫn không yên lòng, nhất quyết phải hủy hoại nó.  

 

Nếu đã như thế...  

 

Thì đứa con trong bụng bà ta , tốt nhất đừng ra đời nữa.  

 

*******

 

Ta trở về phủ tướng quân, kiên nhẫn chờ tin tức.  

 

Không lâu sau , có nha hoàn khẽ đến bên tai ta thì thầm:  

“Thẩm gia có hỷ sự, đại phu nhân Thẩm thị đúng là đã có thai.”

 

Ta chẳng ngạc nhiên, chỉ hơi tò mò nhìn nha hoàn này một chút.  

 

Nàng tự giới thiệu tên là Lục Liễu.  

 

Không ngờ, Lục Trục Quang có thể đưa người của hắn vào tận phủ tướng quân.  

 

Như vậy càng tốt .  

 

Mọi việc đang diễn ra đúng như kế hoạch của ta .  

 

******

 

Lúc này , Sở Phi Vận cũng đã được thả ra .  

 

Có lẽ nàng đã rút kinh nghiệm, không dám công khai gây sự với ta nữa.  

 

Tuy nhiên, nàng lại dắt theo đứa con trai bốn tuổi của mình đi khắp nơi.  

 

Thằng bé nghịch ngợm, được người lớn dạy bảo, vừa thấy ta đã nhổ nước bọt, ném đá, còn mắng ta là hồ ly tinh.  

 

Ta bình thản nhìn nó, rồi tự đập mạnh tay mình một cái, để lại vết bầm rõ ràng.  

 

*********

 

Lần sau , khi gặp Hách Bác Dư, ta cố tình để lộ vết bầm trên tay.  

 

Hắn lập tức hỏi:  

“Tay nàng bị sao thế?”

 

Ta ngẩn ra một chút, rồi cười nhẹ:  

“Không sao đâu . Trẻ con nghịch ngợm ấy mà. Nhưng không biết tiểu công tử đang học gì rồi nhỉ?”

 

“Nói đến mới nhớ, đệ đệ ta ba tuổi đã bắt đầu học vỡ lòng, bốn tuổi biết đọc chữ, năm tuổi đã có thể làm thơ. Chắc hẳn tiểu công tử được học ở kinh thành, phải còn giỏi hơn nhiều?”

 

Bạn vừa đọc xong chương 5 của THẨM THANH THƯ – một bộ truyện thể loại Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Trả Thù đang nằm trong top tìm kiếm tại Sime Ngôn Tình. Tình tiết ngày càng cuốn hút, hứa hẹn những diễn biến bất ngờ phía trước. Hãy theo dõi Fanpage để cập nhật chương mới sớm nhất, và nếu bạn đang tìm cảm hứng đọc tiếp, nhiều truyện cùng thể loại đang sẵn sàng chờ bạn khám phá!

Sime Ngôn Tình

Sime Ngôn Tình

Sime Ngôn Tình là nơi tụi mình chia sẻ những bộ ngôn tình siêu sủng, siêu ngọt khiến tim tan chảy! Theo dõi liền kẻo lỡ truyện hot nha~ Nhớ vote 5 sao ủng hộ tụi mình với nhaa 💕

Bình luận

Sắp xếp theo