Loading...
Lời còn chưa dứt, bỗng có tiếng dã thú gầm lên rền vang.
Đám người kia tái mặt.
Mà Lâm Phong cùng đội đã dắt theo hắc báo tiến ra .
Cơ quan trong trại cũng đồng thời được kích hoạt.
Cửa trại đóng sập, đêm nay không ai có thể rời khỏi.
Ta giương cung nỏ, mượn ánh trăng, b.ắ.n một phát trúng một người .
Béo Nha vung chùy sao , lao thẳng vào giữa trận.
Lâm Bình An tính khí trầm ổn , vẫn luôn quan sát toàn cục, kịp thời nhắc ta vị trí địch nhân.
Hắn là mầm tướng trời sinh.
Trên người hắn , thấp thoáng thấy được bóng dáng Đại công tử nhà họ Thẩm.
Chưa đầy nửa canh giờ, trận chiến kết thúc.
Đám tự xưng cao thủ giang hồ kia gào lên thất thanh:
“Quá kinh khủng rồi ! Đám người này … thật quá kinh khủng!”
Ta thu cung nỏ, đối với biểu hiện của mình cũng tạm hài lòng.
Chỉ là lực tay vẫn còn yếu.
Béo Nha thở hổn hển chạy đến, thấy ta hết xoa lưng lại xoa tay, liền cười hì hì:
“Ngươi đúng là cái gối thêu hoa, chỉ được cái mã ngoài!”
Ta không giận mà còn cười :
“Gối thêu hoa à … thì cũng là đẹp thật đấy.”
Béo Nha bĩu môi, vẫn còn hận ta vì không cho ăn thịt giò.
“Nói thật là không khen ngươi! Ngươi… đúng là người xấu !”
Lâm Phong hạ lệnh đem toàn bộ tù binh còn sống lôi đi .
Sơn trại có một sơn động chuyên dùng để nhốt kẻ địch.
Canh ba đêm ấy , trong động vang lên tiếng kêu rên t.h.ả.m thiết.
Chỉ tra khảo chưa đầy nửa canh giờ, bọn chúng đã tranh nhau khai ra :
“Ta nói ! Ta nói ! Bọn ta tới là để lấy mạng! Lần này lên núi, mang theo t.h.u.ố.c độc, còn rắc bột huỳnh quang! Người dưới núi sắp kéo lên rồi !”
“Còn có quan viên và thế lực giang hồ tham dự!”
Lâm Phong cười lạnh, tay lật đao một cái, gọn gàng c.ắ.t c.ổ bịt miệng.
Thúc Kiều hừ lạnh:
“Thiên hạ náo động, đều vì lợi mà thôi. Quan thương cấu kết, dân tình khốn khổ! Những gì phu nhân nói đều đúng cả.”
Thường bá vẻ mặt hớn hở:
“Người ta chọn làm vợ cho trại chủ, đương nhiên phải là phúc tinh rồi ! Khi thương lượng với nhà họ Lục, ta cũng chẳng tốn hao không ít miệng lưỡi.”
Lúc này , Lâm Phong mới nhận ra điều gì, trừng mắt hỏi:
“Ngay từ đầu ông đã biết nàng chỉ là một nha đầu?!”
Thường bá đáp thản nhiên:
“Chỉ có bát tự của phu nhân là hợp. Trại chủ à , dù sao cũng là thê tử ngài, nuôi thêm vài năm thì sao chứ?”
Sát khí trên người Lâm Phong còn chưa tan, lại nổi thêm một trận hỏa vô danh…
11
Hiểm họa tạm thời được giải trừ.
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc.
Khi làm việc chính sự, Lâm Phong vô cùng nghiêm cẩn, hầu như không để lộ cảm xúc trên gương mặt.
Tối hôm sau , những kẻ phục sẵn dưới chân núi bị dẫn dụ lên sơn trại.
Lâm Phong lập tức vây bắt, như hốt cá trong chum.
Kẻ nên g.i.ế.c thì g.i.ế.c, kẻ còn dùng được thì giữ lại để khai thác.
Sau đó lần theo manh mối, tìm đến phân đà của bọn người Bến Kênh, đàm phán trực tiếp với họ.
Lâm Phong không vòng vo:
“Nếu không chịu hợp tác, ta sẽ diệt sạch các ngươi. Nếu đồng ý, sau này trong đường dây buôn muối lậu, các ngươi cũng có phần.”
Giang hồ nhân sĩ, vốn trọng thực lực,
nói
chuyện dễ hơn quan
lại
.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/the-tu-cua-son-phi/chuong-6
Nếu Bến Kênh chịu nhập cuộc, sau này Thúc Kiều sẽ không phải đích thân đi buôn bán nữa.
Lâm Phong nói với ta :
“Trên đời này có trăm ngàn cách, nhưng uy h.i.ế.p và dụ dỗ là hiệu quả nhất.”
Ta gật đầu, hoàn toàn tán thành.
Bến Kênh rốt cuộc cũng nhượng bộ.
Thậm chí còn dâng lên chứng cứ phạm tội của đám tham quan ở Tây Bắc.
Lâm Phong gom hết chứng cứ lại , gửi thẳng đến phủ Ngự sử Giám sát.
Vị Ngự sử kia chính là cữu phụ của hắn .
Bề ngoài từ lâu đã tuyên bố đoạn tuyệt với nhà họ Thẩm.
Thực chất, năm xưa khi Lâm Phong vượt ngục, ông cũng góp phần tương trợ.
Ngự sử nhận ra nét bút của Lâm Phong.
Ông lập tức thu xếp, vào cung diện thánh, dâng tấu vạch tội quan lại Tây Bắc — nhổ sạch tận gốc.
Những người được bổ nhiệm thay thế, đều là người thuộc phái thanh lưu.
Lâm Phong và vị Ngự sử kia , đã âm thầm gieo rắc thế lực riêng vào triều đình.
Sơn trại mở yến tiệc lớn để ăn mừng.
Thường bá còn mua rất nhiều nhân kẹo cho lũ trẻ trong trại.
Ta cũng được chia một cây.
Cắn một miếng, rồi đưa phần còn lại tới sát môi Lâm Phong.
Lâm Phong sững người , nhưng cuối cùng vẫn há miệng c.ắ.n một miếng.
Béo Nha l.i.ế.m kẹo hồ lô, chỉ vào hai chúng ta cười hề hề:
“Xấu hổ quá! Trong thoại bản người ta gọi cái này là gì ấy nhỉ… à , đúng rồi ! ‘Gián tiếp hôn môi’!”
Ta thấy buồn cười , không để bụng.
Nhưng chẳng hiểu sao , Lâm Phong liền nhặt một cành roi, đuổi theo đ.á.n.h Béo Nha.
Béo Nha giờ chạy nhanh lắm, như dẫm phải gió lửa mà bay đi .
Trời sinh nàng sức mạnh hơn người , nay lại ngày ngày luyện tập, sắp trở thành “tiểu cô nương gầy mà vung đại chùy” rồi .
Lâm Phong phải tốn không ít công sức mới bắt được nàng.
Béo Nha la toáng lên:
“Trại chủ đ.á.n.h ta là cớ gì?! Ta đâu có nói sai! Phu thê hôn nhau , chẳng phải là chuyện bình thường sao ?!”
Không biết vì sao , Lâm Phong lại thoáng hoảng loạn.
Hai ngày sau đó, hắn đều bận rộn không ngừng, mỗi lần vào phòng đều là sau khi ta đã say giấc.
12
Sau khi dẫn người trốn đến sơn trại, Lâm Phong cho thu phục toàn bộ dã thú trong vùng, dần dần thuần dưỡng.
Lâm Bình An tự mình nuôi một con hổ.
Hôm nay, Hổ Nữu trở dạ .
Ta cùng Béo Nha đ.á.n.h cược:
“Sẽ là một tiểu hổ đực.”
Béo Nha bĩu môi:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“ Nhưng ta thích tiểu hổ cái. Dựa vào đâu mà ngươi nói chắc sẽ là hổ đực?”
Ta tỏ vẻ huyền bí:
“Ta tự nhiên biết .”
Béo Nha mồm miệng chẳng kiêng dè:
“Vậy ngươi nói xem, sau này ngươi với trại chủ sinh con, là trai hay gái?”
Ta khựng lại một thoáng.
Bởi lẽ, trong tương lai của ta và Lâm Phong... là một mảng trống rỗng.
Chẳng lẽ, vì ta không thể thấy mệnh số của chính mình , nên cũng chẳng thể thấy được con của ta và hắn ?
Nhưng Lâm Phong sau này ... đúng là có một nữ nhi.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.