Loading...
“Báo đen” ngược lại chỉ chăm chú nhìn đám quỷ rồi li.ếm mép một cái, cái đuôi sau lưng nó lắc lư mấy cái, đồng t.ử thú màu vàng kim trong chớp mắt thít chặt lại .
Nữ quỷ và đám quỷ thấy thế k** r*n một tiếng rồi chạy trốn tứ tung.
Lúc này bọn nó mới phát hiện ra , không biết “báo đen” đã dùng quỷ khí toàn thân của nó để khóa căn phòng này thành nhà tù từ lúc nào, khiến đám quỷ quái căn bản không thể chạy thoát ra ngoài được !
“Báo đen” gầm nhẹ một tiếng, chân sau dùng sức phóng tới, Ngô Lục Lục trốn ở một góc không nghe thấy được cái gì, ông ấy chỉ có thể nghe thấy vài tiếng gào thét tru tréo, sau đó tàn ảnh màu đen lướt qua trước mắt ông ta mấy lần . Tới khi “báo đen” lần nữa đáp xuống đất, ông ấy mới nhìn rõ được nó.
Ngô Lục Lục đối diện với đồng t.ử thú màu vàng kim thì hít một ngụm khí lạnh, răng run lên lập cập.
Không ngờ “báo đen” không tấn công ông ấy , mà chỉ liếc mắt nhìn ông ấy một cách kỳ lạ, sau đó nó ngậm đầy một miệng “đồ ăn vặt” rồi hóa thành sương đen, len qua cửa rời đi .
Nó vừa rời đi , nhiệt độ trong phòng từ từ tăng lên lại , Mãi tới khi nhiệt độ trong phòng quay lại như bình thường, tay Ngô Lục Lục mới buông lỏng, ông ấy để mặc cây gậy gỗ rơi bên cạnh, bản thân đứng dựa vào vách tường.
Đúng là nhặt được một mạng về mà…
Ngô Lục Lục lau mồ hôi lạnh nhỏ giọt bên mắt, chống lên chân giường, cố gắng đứng dậy.
Ánh mắt ông ấy lơ đãng nhìn bàn gỗ vỡ vụn, khi thấy Tì Hưu Mặt Quỷ ở một bên, ông ấy sửng sốt đầy bất ngờ.
Một lúc sau ông ấy nói : “…Tì Hưu Mặt Quỷ sao ?”
Chỉ có ác quỷ trăm năm trở lên mới có thể biến thành hình thú, sao nó lại tới đây chứ?
Trùng hợp thôi sao ?
Hay là…
[Cho ông mượn dùng cái này .]
Hình dáng cô gái nhỏ mà Ngô Lục Lục mới gặp buổi sáng bỗng nhiên lóe lên. Ngoài ra còn có cả viên ngọc đặt trên đồng tiền vàng của cô nữa.
“Chẳng lẽ là?” Ngô Lục Lục thì thào, mắt mở lớn.
Sương đen bay ra từ căn phòng trọ của Ngô Lục Lục rồi lao vun vút về phía nhà họ Bạch.
Khi tới phía trên nhà họ Bạch, nó còn vui vẻ lượn tròn mấy vòng, nhìn qua không khác gì một bé cún đã chơi thỏa thích ở bên ngoài cho nên lon ton chạy về nhà tìm chủ nhân cả.
Thấy người giấy nhỏ mở cửa sổ ra , sương đen chui tọt vào nhanh như một tia chớp. Chờ nó ngoan ngoãn ngồi xuống xong thì các viên ngọc đen khác đã không nhịn được mà biến thành những con thú lớn nhỏ khác nhau , căn phòng cho khách tương đối rộng rãi lập tức trở nên chật chội hơn hẳn.
Độ lớn nhỏ của hình thú tỷ lệ thuận với sức mạnh của chúng, mà Tì Hưu Mặt Quỷ - đứa ngậm “đồ ăn vặt” về nhà - đúng là đứa nhỏ nhất và đáng yêu nhất trong số đó.
Người giấy nhỏ đóng cửa sổ một cái “rầm”, sau đó bay tới nằm bò trên đầu của Tô Tái Tái, nó dùng hai tay chống cằm và nghiêng đầu nhìn nữ quỷ cũng như mấy con quỷ quái khác đang bị Tì Hưu Mặt Quỷ ngậm trong miệng, sau đó lại cúi đầu nhìn về phía cô.
Tô Tái Tái ôm gối đầu ngồi xếp bằng trên giường, cô ngáp một cái rồi mở miệng hỏi, giọng nói mang theo cảm giác ngái ngủ: “Đâu, để chị nhìn thử xem là loại quỷ gì?”
Tì Hưu Mặt Quỷ nghe thế thì ngoan ngoãn cúi đầu nhả đống “đồ ăn vặt” trong miệng ra , nữ quỷ và quỷ quái lập tức chất thành một đống.
Đám lệ quỷ bên cạnh thấy thế thì nuốt nước miếng ừng ực, có điều do Tô Tái Tái không lên tiếng cho nên cả đám chỉ đành ngoan ngoãn ngồi đó, không có đứa nào dám hó hé gì cả.
“Ồ… Chị chưa thấy qua loại quỷ này .” Tô Tái Tái ôm gối đầu rồi đặt cằm lên đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-15
net.vn/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-15.html.]
Cô dừng một chút rồi lại nói : “...Không đẹp lắm nhỉ.”
Loại quỷ sinh ra từ nơi âm u như thế này thường không mạnh mẽ gì cho cam, chúng nó nuốt trọn mọi oán khí có thể nuốt và không để thừa dù chỉ một chút.
Những oán khí không vẹn toàn đó sẽ chồng chất lên người chúng và bắt chước thành những bộ phận trên cơ thể người , như là cái đầu hoặc cánh tay gì đó.
Cho nên đám quỷ trước mặt Tô Tái Tái này , có đứa thì mọc ra bốn cái tay sau đó chổng ngược bò trên mặt đất, có đứa thì trên đầu chỉ có một cái miệng sói to tướng, lưng thì mọc đầy lông đen và những cục thịt lồi lõm không khác gì lưng của một con cóc ghẻ.
Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện, trên mấy cục thịt đó là những đôi mắt được che giấu đằng sau lớp lông, điều này có nghĩa là những cục thịt mọc trên lưng của đám quỷ quái này thật ra đều là đầu người !
Có cái đầu chỉ còn lại một nửa, có cái đầu thì chỉ có nửa khuôn mặt, tròng mắt trên đó cứ đảo liên tục trông vô cùng đáng sợ.
Một cảnh tượng kinh dị như thế mà qua miệng của Tô Tái Tái thì bị giảm cấp thành “ không đẹp lắm” mà thôi.
“Kệ đi , cũng không có tác dụng gì mấy.” Tô Tái Tái nhìn lướt qua, thấy đàn quỷ đó đều sợ tới mức nằm bẹp trên mặt đất thì uể oải khoát tay: “Đừng làm dơ phòng nhé.”
Đám lệ quỷ nghe thế thì hai mắt sáng rỡ, chúng nhào tới c.ắ.n lấy bọn quỷ quái kia rồi hất lên cao, sau đó chia nhau xơi tái bọn nó ngay giữa không trung.
Máu đen b.ắ.n tung tóe, còn chưa rơi xuống đất đã hóa thành oán khí tản ra .
Có một ít oán khí bay tới trước mặt Tô Tái Tái, cô thấy vậy thì duỗi ngón tay ra xoay hai vòng trong không khí, oán khí mỏng như sợi tơ bị cô vo thành viên tròn rồi đưa sang cho người giấy nhỏ.
Người giấy nhỏ giơ tay nhận lấy rồi há to miệng cạp một miếng, nhìn qua không khác gì đang ăn kẹo bông gòn cả.
Tô Tái Tái xoa đầu của người giấy nhỏ, trong lúc chuyển tầm mắt thì vô tình nhìn thấy nữ quỷ đang rúc vào một góc run bần bật.
Nó gầy như một bộ xương được bọc da, do không “thơm ngon” như đám quỷ quái béo tốt kia cho nên bị để lại ăn cuối cùng.
Có một con lệ quỷ vừa nuốt chửng một con quỷ quái, nó li.ếm mép vì chưa đã thèm, vừa hay lúc này lại thấy nữ quỷ, tuy có hơi chê nhưng nó vẫn ngoác mồm ra định cắn.
“Ấy, khoan đã nào.” Grào?
Lệ quỷ dừng lại , vẫn giữ động tác há miệng quay đầu nhìn về phía Tô Tái Tái rồi chớp mắt đầy vô tội.
“Chị đột nhiên nhớ ra mình còn thiếu một kẻ trông cửa.” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ, xoa cằm hỏi: “Dạo này người giấy nhỏ phải ru rú trong nhà riết chắc cũng sắp chán c.h.ế.t rồi , chị cũng đâu thể bắt nó giữ nhà mãi được , đúng không ?”
Người giấy nhỏ đang cầm “kẹo bông gòn từ oán khí” ăn lấy ăn để, nghe thế thì gật đầu như gà mổ thóc.
Đúng vậy ! Nó cũng muốn đi theo Tái Tái ra ngoài chơi!
“Nếu vậy thì…” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ đang run bần bật, tuy ở trong mắt người ngoài nó là một sinh vật kh*ng b* và tàn nhẫn, nhưng đến đây rồi thì nó chỉ là một con quỷ yếu đuối đáng thương mà thôi.
Cô dịu giọng hỏi: “Cô muốn làm quỷ trông cửa cho tôi hay là…”
Tô Tái Tái dừng lại một chút rồi chỉ sang đám lệ quỷ mười nghìn năm đang vây quanh nữ quỷ: “Hay là làm đồ ăn vặt cho chúng nó?”
…Dù là quỷ thì cũng biết nên chọn cái nào!
Nữ quỷ gật đầu liên tục, sợ mình trả lời trễ thì sẽ bị đám thứ dữ xung quanh xơi tái.
“Tốt quá.” Tô Tái Tái vừa lòng gật đầu: “Nếu thế… Để tôi đặt cho cô một cái tên mới nhé?”
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.