Loading...

Thú Thế Làm Ruộng: Giống Cái Ác Độc Được Giống Đực Đoàn Sủng
#13. Chương 13

Thú Thế Làm Ruộng: Giống Cái Ác Độc Được Giống Đực Đoàn Sủng

#13. Chương 13


Báo lỗi

Không phải đâu , không phải đâu ?

Vương sẽ không để ý cái ác thư Diệp Bạch Chỉ kia chứ?

Kia chính là ác thư bị Thú Hoàng hoàng thành từ hôn trục xuất a!

Là thư thú bị vạn người chán ghét ở trung khu a!

Huống chi, nghe nói ác thư kia ở lễ thành nhân tiến hành thí nghiệm s.i.n.h d.ụ.c lực, đá thí nghiệm  không có bất kỳ phản ứng nào.

Tuy nói Vương của bọn họ đã từng bị thương trong một lần ở đại chiến chống lại ma thú siêu cường, thư thú rất khó m.a.n.g t.h.a.i con nối dõi của Vương.

Nhưng vạn nhất thì sao .

Vạn nhất thư thú có lực s.i.n.h d.ụ.c cực mạnh có thể m.a.n.g t.h.a.i con nối dõi của Vương, bọn họ liền có tiểu chủ tử a!

Sao lại là cái Diệp Bạch Chỉ kia a!

Đó là thư thú tộc Thỏ cấp thấp.

Nội tâm Tuyết Lôi đều kinh hãi.

Vương của bọn họ giống như tiên thú, tôn quý khí phách như vậy , không dính bụi trần thế tục, lại đi để ý cái thư thú kia .

Ô ô ô...

Bọn họ thật sự muốn khóc .

Tuyết U Trần thu hồi ánh mắt cảnh cáo, tiếp tục cúi đầu xem tin tức đã được sắp xếp trong tay.

Diệp Bạch Chỉ! Thì ra là tên này .

Từng là vị hôn thê của Thú Hoàng trung khu sao ?

Ác thư, tàn hại đồng loại thư thú, vạn người ghét?

Những nhãn mác này đều dán trên người nàng.

Nàng không giống thư thú có thể làm ra loại chuyện này .

Tuyết U Trần nhịn không được lại lần nữa nhớ tới bộ dáng nàng ngày hôm đó.

Tóc đen như thác nước rũ xuống sau tai, bờ vai ngọc băng cơ ngọc cốt run rẩy.

Đôi mắt thanh triệt như nước, ánh mắt long lanh, thu thủy trời cao.

Ngay cả khi cầu xin tha thứ, cũng là âm điệu kiều nhu.

Sau đó nàng thừa nhận, nước mắt nửa mị nửa mở, khi nhìn hắn , phảng phất mang theo một hồ nước biếc, lấp lánh tùy ý, lại quấn chặt lấy hắn .

Nghĩ đến đây, ngón tay Tuyết U Trần hơi hơi nóng lên.

“Lui xuống đi !”

“Vâng!”

Tuyết U Trần lên tiếng xong, Tuyết Phong cùng Tuyết Lôi mới nhẹ nhàng thở ra , cung kính đồng ý, chậm rãi lui xuống.

Hai người trong lòng phiền muộn, nhưng không dám nói bất cứ lời nào.

...

Diệp Bạch Chỉ tự nhiên cũng không biết những điều này , nàng đào một ít cây tề thái.

Nàng nói có thể ăn, Khâu Thạch bọn họ cũng đều đi theo đào.

Diệp Bạch Chỉ nói : “Các ngươi thật sự tin ta nói có thể ăn sao ?”

Mọi người gật đầu, “Tin a, ngươi đều nguyện ý lấy tính mạng đi nếm thử củ cải, hiện tại thời gian dài như thế ngươi đều không có việc gì, thuyết minh củ cải thật sự có thể làm đồ ăn, có thể ăn.”

“Như vậy ngươi nói cái này khẳng định cũng có thể ăn.”

“Thì ra cần phải đun nước nóng, dùng nước nóng chần một cái là không sao .”

Diệp Bạch Chỉ đào gần đủ rồi , nhìn thấy nấm cũng đào một khối.

Nhìn thấy Diệp Bạch Chỉ đào nấm, sắc mặt mọi người đều trắng bệch.

Mọi người điên cuồng xua tay nói : “Diệp Bạch Chỉ, cái này thật sự không thể ăn, có độc, sẽ lấy mạng người .”

“ Đúng vậy , chúng ta không lừa ngươi, tổ tiên tộc Thỏ chúng ta có lão tổ ăn qua, c.h.ế.t ngay tại chỗ, sau đó những thứ này đều là đồ vật nghiêm cấm ăn, không thể ăn, cũng đừng tới gần.”

Số nhà 25

Mọi người điên cuồng khuyên Diệp Bạch Chỉ.

Đồng thời thế mà cảm thấy trong giỏ cây tề thái cũng không dám cầm.

Vì sao đột nhiên cảm thấy nóng tay, chỉ có cái củ cải kia bọn họ dám mang về ăn.

Bởi vì củ cải Diệp Bạch Chỉ đã ăn qua, không có việc gì.

Diệp Bạch Chỉ nhìn thần sắc quan tâm của mọi người , trong lòng nổi lên một tia ấm áp, kiên nhẫn giải thích nói : “Loại này kỳ thật không có độc không có vấn đề.”

“Chỉ có loại màu tím nhan sắc tươi đẹp có độc, không thể ăn, loại này sinh trưởng trên cỏ sạch sẽ, loại màu xám này không có độc, có thể ăn...”

Diệp Bạch Chỉ giải thích cho mọi người làm thế nào phân biệt loại nào có thể ăn loại nào không thể ăn, giảng giải rất kỹ càng tỉ mỉ.

“Đương nhiên ta biết không thể làm mọi người tin tưởng.”

“Tối nay ta sẽ dùng cái này nấu một ít canh nấm uống, mọi người có thể xem ta ngày mai có chuyện gì không .”

Mọi người cảm thấy có chút áy náy, không nên để Diệp Bạch Chỉ lấy tính mạng đi thăm dò đồ ăn.

Nhưng bọn họ khuyên bảo, Diệp Bạch Chỉ không nghe .

Bảo bọn họ ăn, bọn họ cũng không dám.

Cho nên mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Bạch Chỉ lại đào rất nhiều nấm.

Đợi đến giữa buổi chiều, trời đã không còn sớm, bọn họ liền quay trở về.

Đương nhiên Diệp Bạch Chỉ cùng Diệp Xuyên là thắng lợi trở về.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/thu-the-lam-ruong-giong-cai-ac-doc-duoc-giong-duc-doan-sung/chuong-13

Khi bọn họ trở về, Diệp Lộ vẫn như cũ còn chưa về.

Diệp Bạch Chỉ bắt đầu chuẩn bị làm cơm chiều.

Nàng phải dùng nấm cùng cây tề thái làm canh tề thái nấm.

Tối hôm qua còn để lại chút canh gà rừng, đến lúc đó đổ vào , cùng nhau hầm nấu, hương vị sẽ càng tươi ngon.

Còn về củ cải, nếu hôm nay nương có thể mang được thịt dã thú về, liền có thể dùng thịt hầm củ cải ăn.

Nếu có màn thầu hoặc là gạo thì tốt rồi , có món chính ăn mới gọi là ăn cơm.

Cũng may làm đồ ăn nhiều, làm một nồi lớn, ăn no cũng có thể lót bụng.

Đến chạng vạng, Diệp Lộ đã trở lại .

“Mau xem, hôm nay nương mang cho các con thịt dã thú, còn có trứng chim.”

“Đây là trứng chim đào từ trên cây xuống, lúc trước không đụng tới trứng chim cũng không quản, lần này cố ý đào một ít về.”

Diệp Lộ thật cẩn thận dùng da thú bao vây lấy những trứng chim này , sợ vỡ.

Diệp Bạch Chỉ cao hứng nói : “Nương, tối nay làm canh, liền có thể chuẩn bị trứng hoa.”

Diệp Lộ tuy rằng không rõ là cái gì, nhưng con gái nói khẳng định không sai, đồ ăn con gái làm cũng quá ngon.

Hôm nay cả ngày nàng đều nhiệt tình mười phần, chờ mong buổi tối về nhà ăn cơm.

Diệp Xuyên càng cao hứng cùng Diệp Lộ nói bọn họ hôm nay hái lượm không ít đồ ăn.

Đặc biệt là củ cải cùng cây tề thái nấm, đều là đồ ăn muội muội phát hiện.

Diệp Lộ vừa nghe , liền lo lắng nhìn Diệp Bạch Chỉ, xác định Diệp Bạch Chỉ không có việc gì, mới nhẹ nhàng thở ra .

“Không có việc gì, con gái nói có thể ăn thì khẳng định có thể ăn, ngày hôm qua thịt cá viên còn có trứng gà đó quả là mỹ vị.”

“Hôm nay cữu cữu con đều đang khen con.”

Diệp Lộ nhắc tới con gái, cũng cảm thấy kiêu ngạo.

Đầy mặt đều là tươi cười .

Diệp Bạch Chỉ nhìn một chút, dã thú nương mang về, chính là lợn rừng.

Ánh mắt nàng sáng lên, có thể dùng củ cải hầm xương sườn ăn.

Còn có thể dùng mỡ lợn nướng ra dầu.

Về sau nấu cơm nấu ăn liền có dầu, có thể xào ăn, không cần mỗi lần đều hầm nấu.

Nếu là có đậu nành thì tốt rồi , có thể tự mình chế tác tương đậu nành cùng với nước tương đậu nành.

Con lợn rừng 300 cân nhiều như thế, xương sườn nhiều, thịt nhiều, còn có thể hầm móng heo, m.á.u heo gan heo đều là thứ tốt , có thể xào rau nấu ăn.

Đặc biệt da heo có thể dùng để làm đông.

Loại này làm đông lạnh ở nơi có thời tiết ấm áp căn bản không để được .

Thú thế căn bản không có loại đồ vật như tủ lạnh.

Nhưng ở phương bắc bên này , thời tiết mùa đông có thể cất giữ được đồ làm đông.

Cho nên da heo xử lý tốt cần phải treo lên, đến mùa đông thì trực tiếp làm đông.

Diệp Bạch Chỉ nói làm thế nào, Diệp Lộ cùng Diệp Xuyên đều cùng nhau hỗ trợ.

Cả nhà nhìn đồ ăn, cảm thấy toàn thân đều nhiệt tình không nói nên lời.

Buổi tối ăn canh củ cải xương sườn, cảm thấy quá ngon.

“Hầm củ cải ăn ngon, thì ra khúc này là xương sườn, hầm lên ăn ngon.”

“Trước kia cũng không biết còn có những đồ ăn này , càng đừng nói nấm.”

Vốn dĩ đồ ăn làm xong, Diệp Lộ cùng Diệp Xuyên đều giành ăn trước canh trứng tề thái nấm, cảm thấy có vấn đề thì bọn họ phát hiện trước , đừng để con gái trúng độc.

Diệp Bạch Chỉ nhìn bọn họ như thế, kỳ thật trong lòng rất cảm động.

“Nương, đại ca, đừng giành, kỳ thật ta nếm qua rồi , đồ ăn không thành vấn đề, ăn cơm trước đi !”

Diệp Lộ cùng Diệp Xuyên đều có chút ngượng ngùng.

“Con gái, kỳ thật nương cũng cảm thấy đồ ăn con nói không thành vấn đề.”

“Ta cũng tin tưởng muội muội .”

Tin tưởng thì tin tưởng, nhưng bọn hắn vẫn là quá để ý Diệp Bạch Chỉ, sợ nàng xảy ra chuyện.

Diệp Bạch Chỉ cười cười , làm sao nỡ trách cứ bọn họ.

Bất luận là nương hay đại ca đều nguyện ý dùng tính mạng bảo hộ nàng tin tưởng nàng, loại thân tình này làm trong lòng nàng ấm áp.

Cũng làm nàng thích nơi này .

“Nương, đại ca, ngồi xuống ăn cơm trước .”

“ Đúng , đúng, ăn cơm.”

Đợi Diệp Lộ cùng Diệp Xuyên uống mấy ngụm, chỉ cảm thấy hương vị tươi ngon như thế, ăn vào bụng đều cảm thấy ấm áp.

“Ngon, ăn ngon thật!”

Bọn họ đều bất chấp nói chuyện, nhanh chóng ăn.

Trước kia đối với Diệp Lộ cùng Diệp Xuyên mà nói , đồ ăn chỉ là đồ vật lót no bụng, ăn cơm chính là mỗi ngày cần thiết làm một việc, chỉ là vì sống sót.

Từ khi ăn đồ ăn Diệp Bạch Chỉ làm xong, bọn họ mới biết được đồ ăn có thể ngon như thế.

Mỗi một ngày đều sẽ chờ mong ngày hôm sau đến, chờ mong ăn đồ ăn ngon, loại tâm trạng chờ mong này làm cho bọn họ rất vui vẻ. 

Vậy là chương 13 của Thú Thế Làm Ruộng: Giống Cái Ác Độc Được Giống Đực Đoàn Sủng vừa khép lại với những tình tiết đầy lôi cuốn. Là một truyện thuộc thể loại Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, HE, Sủng, Chữa Lành, Xuyên Không, Phiêu Lưu, Điền Văn, Nhân Thú, Dị Năng, Ngọt, Dưỡng Thê, Mỹ Thực, tác phẩm này đang được rất nhiều độc giả theo dõi mỗi ngày trên Sime Ngôn Tình. Hãy theo dõi Fanpage để cập nhật chương mới nhanh nhất, và đừng quên khám phá thêm các truyện hot cùng thể loại đang chờ bạn phía trước!

Sime Ngôn Tình

Sime Ngôn Tình

Sime Ngôn Tình là nơi tụi mình chia sẻ những bộ ngôn tình siêu sủng, siêu ngọt khiến tim tan chảy! Theo dõi liền kẻo lỡ truyện hot nha~ Nhớ vote 5 sao ủng hộ tụi mình với nhaa 💕

Bình luận

Sắp xếp theo