9
Ngoài xe mưa vẫn rào rào không dứt.
Trong xe chật chội, hơi thở hai đứa làm không khí càng lúc càng nóng lên.
Trình Dị giữ người thẳng đơ, khó khăn nuốt nước bọt.
“Áo tôi ướt hết rồi, em ôm thế này… không khó chịu à?”
Vừa nãy anh giương ô che cho tôi, còn mình thì ướt như chuột lột.
Tim tôi bỗng thấy ấm ấm, cảm động nữa.
Tôi lưu luyến nới lỏng vòng tay, ngước mắt lên nhìn:
“Hay anh cởi ra rồi để em ôm tiếp nhé?”
Ánh mắt Trình Dị lập tức lạnh như băng, gằn từng chữ: “Lộ, Kiều, An.”
Tôi vừa khóc vừa cười, rúc trong lòng anh cười khúc khích.
“Ê? Tay em chạm chỗ nào vậy?”
“Thầy Trình, eo anh thon ghê.”
“Không được sờ xuống nữa!”
“Tại sao chứ? Sờ cơ bắp giúp an ủi tinh thần mấy cô gái nhỏ mà.”
Tay tôi còn chưa kịp giở trò thì bị Trình Dị nắm chặt.
Tôi đổi tay kia tiếp tục.
Cũng bị tóm gọn.
Rốt cuộc, tư thế trở nên có hơi kỳ cục.
Hai cổ tay tôi bị Trình Dị ghì xuống băng ghế, không nhúc nhích được.
Mái tóc ướt sũng của anh che khuất đi nét mặt sắc bén thường ngày.
Nhưng ánh mắt anh lại nóng rẫy.
Ánh nhìn ấy lướt qua trán, sống mũi, khóe môi tôi…
Ngoài tiếng mưa và tiếng thở, không còn gì khác.
Sắp hôn rồi sắp hôn rồi sắp hôn rồi!
Trong đầu tôi như có ai đó hét lên.
Tôi cắn môi, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
…
Thế rồi, chuông điện thoại quen thuộc vang lên.
Cái điện thoại tôi nãy giờ hết pin, giờ cắm sạc lại reo.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/tong-xe-trung-chong-tuong-lai/chuong-9
Trình Dị lập tức buông tay tôi ra, quay đầu đi, lúng túng.
Là cuộc gọi của ba tôi. Tôi vội nghe máy.
“An An, hôm nay đừng về nhà, ở khách sạn hoặc nhà bạn đi một đêm. Ba bận, giải quyết xong sẽ nói với con.”
Giọng ba ở đầu dây hơi vội.
Chưa kịp để tôi hỏi thêm, ông đã cúp máy.
Gọi lại thì máy tắt nguồn luôn.
Trong lòng tôi bắt đầu thấy lờ mờ bất an.
Nhưng trước mắt vẫn phải kéo xe đi sửa, rồi tới đồn công an làm biên bản.
Xong hết cũng đã nửa đêm.
Tôi mệt đến lảo đảo, gật gù trên xe Trình Dị.
Tìm được khách sạn năm sao xong, đến lúc trả tiền thì thẻ của tôi không quẹt được.
Trình Dị liếc tôi lạnh nhạt, rút điện thoại ra định trả thay, tôi giữ tay anh lại.
“Thôi, em ở một mình cũng sợ.
“Nếu mấy người xe van kia tìm được thì sao?
“Hay tới nhà anh đi. Có anh cao mét chín, người toàn cơ bắp ở bên cạnh, ai dám động vào em nữa.”
Trình Dị nhíu mày khó chịu: “Ai là bảo vệ của em hả?”
Tôi chẳng ngại giở bài đạo đức:
“Thôi được.
“Anh cứ đi đi.
“Để em bị bắt cóc cũng được, chắc anh chẳng quan tâm đâu.
“Chỉ là không biết nếu em xảy ra chuyện, thầy Trình có ân hận cả đời không?”
Nói xong tôi còn giả vờ sụt sịt, liếc mắt nhìn trộm phản ứng của anh.
Trình Dị hết nói nổi: “Em là con gái mà cứ tới nhà đàn ông lạ ở, không sợ tôi là kẻ xấu à?”
Tôi nghiêng đầu ngắm anh, cười gian:
“Thầy Trình, anh xem giữa hai đứa mình, ai mới là kẻ xấu hơn?”
Chương 9 của Tông Xe Trúng... Chồng Tương Lai vừa kết thúc với nhiều tình tiết cuốn hút. Thuộc thể loại Ngôn tình, truyện hiện đang nằm trong top lượt đọc cao trên Sime Ngôn Tình. Hãy theo dõi Fanpage để không bỏ lỡ chương mới nhất khi được cập nhật. Ngoài ra, bạn cũng có thể lướt qua các bộ truyện đang hot cùng thể loại để tiếp tục hành trình cảm xúc của mình!