Loading...
Tôi cứ nghĩ tổng tài có nhịp điệu riêng, hoặc có nỗi khổ khó nói , hoặc là bí mật hào môn gì đó?
Ai ngờ, lại là vì có một bạch nguyệt quang khác?
“Đồ cặn bã!”
Trong góc sofa ở quán bar, chúng tôi càng mắng càng hăng. Đến cuối cùng Lâm Thu trực tiếp rút điện thoại ra chặn số Tần Dã.
“Phỉ Phỉ cậu nhớ kỹ cho tớ, sau này tuyệt đối không được để tớ liên lạc với Tần Dã nữa.”
“Ừ ừ ừ.” Tôi đỡ lấy cô ấy đang say khướt đi ra ngoài, vừa gọi taxi đưa cô ấy về.
Cái tửu lượng ba cọc ba đồng này mà cũng đòi đi giải sầu, đúng là làm mất mặt đám phú nhị đại.
Người ta thường nói , sợ gì thì gặp đó. Quả là không sai.
Lo lắng cả quãng đường đưa cô ấy về liệu có gặp Tần Dã không , kết quả vừa đến cổng khu dân cư đã chạm mặt.
Không chỉ có Tần Dã, mà còn có cả Thẩm Hướng Bắc.
Với nguyên tắc chửi rủa kẻ cặn bã, tôi trực tiếp che mắt Lâm Thu định lơ bọn họ đi .
“Sao lại uống nhiều thế này ?”
Tần Dã nhíu mày, giây tiếp theo đã bế Lâm Thu theo kiểu công chúa vào lòng.
“Trả Thu Thu lại cho tôi !”
Tôi nổi giận, chuẩn bị xông lên giành lại Lâm Thu, mấy tên điên này đúng là quá đáng.
Không thích còn ôm người ta . Đúng là coi mình đóng phim truyền hình à ?
Chỉ là chưa kịp ra tay, Thẩm Hướng Bắc đã đưa tay vòng qua eo tôi cản lại . Anh ta khẽ thở dài, có vẻ bất lực: “Cô ngốc này , vác cô ấy không mệt sao , bản thân còn đi đứng không vững nữa.”
Hơi thở ấm áp bất ngờ phả vào tai, khiến lòng tôi ngứa ngáy khó tả.
Tôi đột nhiên có chút thiếu tự tin: “Tóm lại , không được để anh ta chạm vào Thu Thu.”
“Yên tâm đi , sẽ không có chuyện gì đâu .”
Anh ta xoay người tôi đối diện với anh ta , cúi người xuống ngang tầm mắt tôi , vẻ mặt dịu dàng, giọng nói trầm ấm vang lên: “Để tôi đưa em về nhà được không ?”
Vẫn là tổng tài hệ dịu dàng lịch sự tốt hơn. Tôi suy nghĩ một lát, rồi nở một nụ cười , chỉ tay về hướng nhà Lâm Thu:
“Không được , tôi phải trông chừng Thu Thu.”
Khi Thẩm Hướng Bắc dắt tay tôi gõ cửa nhà Lâm Thu, Tần Dã mở cửa với hàng mày nhíu chặt hơn, ánh mắt nhìn Thẩm Hướng Bắc mang theo vẻ khó hiểu và trách cứ.
Có lẽ do tác dụng của cồn, bình thường tôi có chút e ngại tổng tài, nhưng lúc này lại nảy sinh chút nổi loạn.
“Anh không cần nhìn Thẩm tổng đâu .”
Tôi bước vào trong, tự nhiên như ở nhà. Hướng về phía anh ta làm động tác mời: “Nam nữ thụ thụ bất thân , Thu Thu không cần anh nhọc lòng chăm sóc đâu Tần tổng, mời anh về cho.”
“Cô ấy nhất định đòi thế.”
Thẩm Hướng Bắc bất lực nhún vai, vừa nhắc nhở tôi nhớ sạc điện thoại.
Sau khi đóng cửa nhốt họ ở bên ngoài, tôi thấy Lâm Thu đang ngủ say trong phòng ngủ, trên tủ đầu giường còn có một cốc nước ấm.
Ừm, chuyện Tần Dã hôm nay đã tiếp xúc với cô ấy tuyệt đối không được nói cho cô ấy biết , nếu không cô ấy lại thành kẻ si tình mất.
Tuyệt đối không được để cô ấy đi vào vết xe đổ.
5
Sáng sớm hôm sau , tiếng rung điện thoại trên tủ đầu giường đánh thức tôi . Tôi thò đầu ra khỏi chăn, với lấy điện thoại, vừa nghe máy đã có giọng đàn ông trầm khàn vang lên.
“Dậy rồi à ?”
Lâm Thu bên cạnh đang nằm im như xác c.h.ế.t đột nhiên trở mình , nhìn tôi với ánh mắt dò xét đầy ẩn ý.
“À.”
Tôi hắng giọng một cách chiến thuật: “Thẩm tổng, anh có việc gì không ?”
“Ra ngoài cửa đi , tôi mang đồ ăn sáng cho hai người .”
Tôi lập tức bật dậy như lò xo, chỉnh trang lại quần áo. Trong ánh mắt kinh ngạc “ cậu sao thế?” của Lâm Thu, tôi đi ra mở cửa.
“Đừng vội, đi xỏ giày vào đã .” Vừa mở cửa còn chưa kịp chào hỏi, Thẩm Hướng Bắc đã nhíu mày.
??????????
Không phải chứ, giữa mùa hè nóng nực thế này , nhà lại còn trải thảm toàn bộ, tôi xỏ giày làm gì? Cái này có thể làm tôi lạnh đến mức nào chứ? Ít xem mấy bộ phim ngôn tình thôi đi .
“À, Thẩm tổng, nhà Thu Thu trải thảm hết rồi .” Tôi cẩn thận lên tiếng.
Người đàn ông ngẩn người một giây, khẽ ho một tiếng, đưa đồ trong tay cho tôi .
“Mang đồ ăn sáng cho hai người , Tần Dã có chút việc bận nên đi trước rồi .”
“Vâng, cảm ơn Thẩm tổng.” Tôi nhận lấy, phát hiện ra vành tai anh ta không biết từ lúc nào đã đỏ ửng.
Wow, tổng tài ngượng ngùng cũng đỏ mặt kìa.
Đúng lúc chuẩn bị đóng cửa, anh ta đột nhiên giữ tay tôi lại .
?
“Không cần lần nào cũng gọi Thẩm tổng.”
Anh ta ôn tồn nói : “Cứ gọi bình thường là được rồi .”
“À, vâng .”
Đóng cửa đứng trước bàn ăn, tôi mới phản ứng lại , gọi bình thường?
Gọi bình thường với tổng tài chẳng phải là gọi X tổng sao ? Gọi tên thật?
“Cậu
không
ổn
rồi
.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/yeu-tu-luc-nao-chang-hay/chuong-2
” Lâm Thu đột nhiên lên tiếng.
“Chuyện gì đang xảy ra giữa cậu và Thẩm Hướng Bắc vậy ?”
“Chuyện gì là chuyện gì?” Tôi cúi đầu, có chút chột dạ tránh ánh mắt của cô ấy .
“Người ta nói Tần Dã có việc bận nên đi trước rồi , chứng tỏ đây là Tần Dã nhờ anh ta mang cho cậu , tiện thể cho tớ.”
Vẻ mặt Lâm Thu tối sầm lại , nụ cười mang theo một chút chua xót:
“Nói buông bỏ là thực sự buông bỏ rồi , không cần phải an ủi tớ như vậy đâu , tớ thực sự không sao .”
Cậu uống cháo trắng mà còn đổ một nửa ra bàn kìa, chẳng giống không sao chút nào.
“Vậy cậu sẽ khiến anh ta hối hận đến mức phải đuổi theo cậu không ?”
Lâm Thu hít sâu một hơi , quay đầu nghiến răng nghiến lợi với tôi :
“Thứ nhất, người ta phải có ý với tớ thì mới có khả năng đó.”
“Thứ hai, tối qua tớ đã muốn đánh cậu rồi , không biết an ủi thì ít nói thôi.”
“Còn nữa, lần trước tớ đã bảo cậu hủy nhiệm vụ khi thấy Thẩm Hướng Bắc đi dạo phố với phụ nữ rồi .”
Cô ấy tiến lại gần hơn, ánh mắt sắc như dao:
“Chuyện gì đang xảy ra với cậu vậy ? Cũng muốn nếm thử vị đắng của tình yêu sao ?”
“Cậu nói cái gì vậy hả!!!”
Tôi có chút mất bình tĩnh.
“Tớ chỉ là chưa kịp chặn số thôi, giờ chặn luôn đây!”
“Sau này nơi nào có bọn họ, tuyệt đối không có chúng ta !!”
6
Có lẽ để bù đắp cho tôi , Lâm Thu đã giới thiệu cho tôi mấy anh chàng đẹp trai chất lượng.
Mặc dù tôi rất hài lòng, nhưng so với hoa cao lãnh thì vẫn thiếu một chút gì đó.
Để tăng cường tình cảm sâu sắc hơn với mấy cậu em, Lâm Thu đặc biệt tổ chức một buổi gặp mặt.
Ban đầu chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, mấy cậu em thực sự rất biết cách nói chuyện, giá trị cảm xúc thì khỏi chê.
Cho đến khi, ở góc sofa không xa, đột nhiên xuất hiện mấy bóng dáng quen thuộc.
Tôi ngây người , quay đầu nhìn Lâm Thu, cô ấy cũng ngơ ngác.
“Cậu không phải nói chỗ này sang trọng, cậu là VIP cao cấp tuyệt đối không có sai sót sao ?” Tôi huých tay Lâm Thu từ phía sau .
“Tớ đâu có biết , trước khi đến tớ đã hỏi thăm rồi , tối nay bọn họ đáng lẽ phải ở bữa tiệc tối chứ.”
“Cậu không phải vẫn còn vương vấn tình cũ với Tần Dã, cố ý đấy chứ?” Tôi không tin.
“Cậu nhớ kỹ cho tớ, tớ tuy là kẻ si tình, nhưng kẻ si tình cũng có giới hạn.” Lâm Thu nhổ vào tôi .
“Tần Dã sẽ không nghĩ tớ cố ý chứ? Nghĩ tớ đang chơi trò mèo vờn chuột?”
… Đúng là lắm trò.
“Thôi thôi thôi, chúng ta về thôi, xui xẻo quá.”
Lâm Thu vẫn sợ Tần Dã nghĩ cô ấy cố tình xuất hiện trước mặt anh ta , muốn bỏ chạy trối chết. Mấy cô tiểu thư khi đã để ý đến sĩ diện thì không chịu thua bất cứ mặt nào.
“Triệu Dương, cậu đưa Phỉ Phỉ về.” Vội vàng dặn dò vài câu, Lâm Thu nhanh chóng chuồn mất, cậu em được gọi tên ân cần giúp tôi lấy túi.
“Chị Phỉ Phỉ, đi thôi em đưa chị về.”
Cậu em cười toe toét, vẻ mặt tươi trẻ tràn đầy sức sống. Tuổi trẻ thật tốt ! Thích!
“Được, đi vệ sinh chút nhé.”
Kết quả vừa ra khỏi cửa nhà vệ sinh, tôi đột nhiên bị người ta nắm chặt cổ tay. Một lực kéo mạnh lôi tôi vào chỗ tối trong hành lang, ép sát vào tường.
“Cứu… ưm.” Miệng bị bàn tay ấm áp che lại , hơi thở quen thuộc ập đến.
“Đừng sợ, là tôi .”
“Thẩm Hướng Bắc, anh làm gì vậy hả? Hành động này của anh đáng sợ lắm biết không ?” Tôi giận đến không chịu được . Vừa nãy thực sự tưởng mình bị người ta bắt cóc bán vào cái vùng núi sâu không lối thoát nào đó, tôi sợ đến mức tim muốn rớt ra ngoài.
Thẩm Hướng Bắc nhìn chằm chằm vào tôi , vành mắt hơi đỏ, giọng khàn đặc, giống như một con thỏ bị thương.
“WeChat, điện thoại đều chặn hết rồi .”
“Ý gì?”
“Chính là cái ý đó.” Tôi có chút không dám nhìn anh ta .
“Cái ý đó, là ý gì?” Anh ta xoay mặt tôi lại , ép tôi phải nhìn thẳng vào mắt anh ta . Tôi tiếp tục giãy giụa.
“Thẩm tổng, anh đừng như vậy , bạn trai tôi còn đang đợi tôi về nhà.”
“Bạn trai?” Anh ta cười khẩy.
Giây tiếp theo, môi anh ta đã chạm vào môi tôi .
!!!
Không phải chứ, nụ hôn đầu của tôi đó! Tôi dùng hai tay đẩy anh ta ra .
Nhưng bàn tay ở eo đột nhiên siết chặt hơn, sau gáy tôi cũng bị Thẩm Hướng Bắc giữ chặt, nụ hôn càng thêm sâu.
Đến khi có thể thở lại được , hai chân tôi có chút tê dại, mặc cho anh ta ôm vào lòng. Hơi thở của anh ta cũng có chút gấp gáp.
“Em là người trêu chọc anh trước .”
“Ngoan nào, lừa gạt tình cảm phải trả giá.”
Vừa nói , anh ta vừa cúi xuống hôn tiếp, không khí xung quanh nhanh chóng nóng lên, lan tỏa một mùi hương ái muội nhè nhẹ.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.