Loading...
7.
Nhưng nhật ký của cậu cũng gợi nhớ kỷ niệm đau đớn của tôi trước khi phân ban Văn - Lý. Trước khi lên lớp 11, chúng tôi có một bài kiểm tra đầu vào toàn môn. Lần đó tôi chỉ được 18 điểm môn Vật lý. Tôi không quên cảm giác như bị sét đánh khi biết điểm. Tôi thậm chí không dám xem bảng xếp hạng; trong 1.260 học sinh của khối, tôi gần như ở cuối. Dù bên ngoài tỏ ra vô tư an ủi bạn bè rằng “18 điểm đáng đời”, thực tế từ cấp 2 những môn thiên về logic đã là điểm yếu của tôi . Tôi tỏ vẻ thản nhiên nhưng làm sao trong lòng không buồn? Tôi không muốn làm bố mẹ thất vọng. Thời đó tôi rơi vào vòng luẩn quẩn: lúc tự nghi, lúc tự an ủi. Buồn chán, cô đơn.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng khi mình lụt lội trong sắc xám của sự tầm thường ấy , lại có một cậu trai nhìn thấu cái vỏ ngoài giả tạo của tôi . Cậu ấy còn tỉ mỉ dùng cách của mình để giúp tôi .
“Ngày 28 tháng 11, 2018 — Trời nắng — Thứ tư.”
Phiếu trả lời được bầy chung cả khối lộn xộn. 24 lớp lần lượt phân phiếu trả lời. Đây là kỳ thi lớn đầu tiên; bắt đầu từ lớp chúng tôi . Ban đầu tôi không định đi phân phiếu, cuối cùng vẫn đi . Phân cho lớp 22. Câu vật lý đầu tiên nếu áp công thức vào là ra ngay. Tôi viết giải chi tiết từng câu lên cạnh phiếu trả lời. Hy vọng cô nhìn thấy. Cố Tiểu Bối.
Tiếng ồn “rầm rập” của những xe buýt cũ vang trên đường vắng. Tôi lơ mơ bước lên xe buýt số 15.
Hoá ra đã có lời giải. Hóa ra suốt cả năm lớp 10, những lời giải và gợi ý cậu ấy viết bằng bút đỏ ở lề phiếu vật lý luôn là của cậu — người học giỏi thầm lặng. Chữ và lời giải kiên nhẫn của cậu đã theo tôi qua từng đêm tan nát vì điểm số , cho tôi niềm tin để tiếp tục. Tôi thở dài, thấy lòng nhẹ nhõm. Trên xe buýt còn nhiều ghế trống, tôi ngồi chỗ quen cạnh cửa sổ. Dưới ánh đèn xe lờ mờ và từng đèn đường vụt qua, tôi nhìn xa xăm, cảm xúc chua chát lấp đầy cổ họng.
“Ngày 29 tháng 11, 2018 — Trời có tuyết nhẹ — Thứ năm.”
Người ta nói tuyết đầu mùa là lúc hay để bộc lộ tình cảm. Tôi lật cả ngày quyển nhật ký. Bạn Chăn… tuyết rơi rồi . Tôi nghĩ mình nên thừa nhận: tôi thích cậu .
Tay lật trang nhật ký dừng lại . Hơi thở tôi ngắn lại , mắt cay. Tôi luôn nghĩ trong tuổi trẻ ảm đạm của mình , cái đuôi tóc đuôi ngựa chẳng nổi bật, gương mặt bình thường đến mức tầm thường, đôi khi còn nổi mấy nốt mụn; bộ đồng phục rộng thùng thình che mất mọi điểm sáng. Tôi tin mình sẽ chẳng có ai để ý. Tự ti ôm chặt suốt những năm tháng ấy . Vậy mà, hóa ra , vẫn có người yêu thích cái thanh xuân bình thường của tôi .
9.
“Ngày 7 tháng 12 năm 2018 — tuyết lớn — thứ Sáu”
Hôm nay họp phụ huynh . Thấy cậu lén cúi đầu khóc bên lan can. Đừng khóc . Mình viết chi tiết hơn một chút, lần sau cậu nhất định sẽ làm đúng thôi.
“Ngày 24 tháng 12 năm 2018 — tuyết nhỏ — thứ Hai”
Hôm nay là đêm Giáng Sinh. Buổi sáng
mình
đến sớm, đặt một quả táo lên bàn
cậu
.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/cuon-nhat-ky-tuoi-17/chuong-3
Hy vọng
cậu
sẽ bình an.
“Ngày 25 tháng 12 năm 2018 — tuyết nhỏ — thứ Ba”
Giáng Sinh vui vẻ. Xin lỗi , mình không dám nói thẳng với cậu .
“Ngày 29 tháng 12 năm 2018 — nhiều mây — thứ Bảy”
Mình luôn không kiềm chế được mà ra hành lang ngó sang ban công lớp các cậu . Lúc cậu ăn sáng, chỉ cần ngẩng đầu là có thể thấy mình . Lần nào mình cũng thấy cậu .
“Ngày 1 tháng 1 năm 2019 — trời nắng — thứ Ba”
Bạn Chăn ơi, chúc mừng năm mới! Năm 2019 này , đừng lén khóc một mình nữa nhé!
10.
Ngồi trên xe buýt, tim tôi bỗng như bị chạm vào , nghẹn đến mức khó thở. Tôi không kìm được mà lật tiếp.
“Ngày 3 tháng 1 năm 2019 — trời nắng — thứ Năm”
Cậu niềng răng rồi . Đừng sợ cười , không hề xấu chút nào. Thôi, viết vậy cậu cũng đâu có thấy.
“Ngày 15 tháng 1 năm 2019 — trời nắng — thứ Ba”
Hôm nay ở khúc quanh cầu thang chúng ta gặp nhau . Thấy cậu bỗng luống cuống, cúi đầu vội vã lướt qua. Cậu không hề để ý đến mình . Nếu khi ấy cậu quay đầu lại , sẽ thấy mình đang nhìn cậu .
… Hình như có vài giọt nước mắt rơi trên trang giấy. Tôi hốt hoảng lau đi . Lau mặt rồi mà sao vẫn không ngừng rơi.
“Ngày 18 tháng 1 năm 2019 — nhiều mây — thứ Sáu”
Tuần sau đến lượt lớp mình trực tuần. Mình đăng ký trực buổi tối. Vậy là cả tuần tới ngày nào cũng được gặp cậu . Chúc ngủ ngon, bạn Chăn của mình .
Đi ngang qua lớp cậu , thấy cậu ngồi bàn cuối, cúi đầu viết toán, rất nghiêm túc. Cố lên nhé. Ngày mai hết trực rồi , sẽ không còn cớ để lén nhìn cậu từ cửa sau nữa. Mình đành giả vờ như không có chuyện gì, đi ngang qua cửa sổ lớp cậu .
Thế còn cậu ? Cậu có thấy được tình cảm mãnh liệt mình giấu kín không ?
“Ngày 26 tháng 1 năm 2019 — trời nắng — thứ Bảy”
Tuần trước là tuần thi. Bạn Chăn của mình học rất chăm. Chắc chắn sẽ được điểm tốt . Đừng lo lắng quá. Sắp nghỉ đông rồi , những ngày dài dằng dặc… Mình không có cách nào liên lạc với cậu , cũng không dám làm phiền. Cậu không nên bị tình cảm của mình ràng buộc.
“Ngày 28 tháng 1 năm 2019 — trời nắng — thứ Hai”
Bạn Chăn của mình , chúc cậu tết Lạp Bát vui vẻ, kỳ nghỉ đông an lành.
“Ngày 1 tháng 2 năm 2019 — nhiều mây — thứ Sáu”
Hình như đã lâu lắm không gặp cậu . Hôm nay 27 tháng Chạp, mình đi siêu thị mong may mắn gặp được , nhưng không thấy. Thế là mua gói khoai tây chiên cậu thích.
“Ngày 4 tháng 2 năm 2019 — tuyết nhỏ — thứ Hai”
Hôm nay là giao thừa. Pháo hoa nổ vang, chuông năm mới ngân lên. Giá như có thể nói thẳng với cậu một câu: Năm mới vui vẻ.
Năm mới vui vẻ, bạn Chăn của mình .
Giữa mặt đất đầy những đồng xu lấp lánh, mình lại ngẩng đầu thấy được mặt trăng.
Chương này đã có vấn đề gì?
Vui lòng cho chúng tôi biết chương này bị lỗi gì?.
Vui lòng báo cáo lỗi chi tiết để ưu tiên chỉnh sửa.
Gửi báo cáo thành công!
Cảm ơn phản hồi của bạn. Chúng tôi sẽ điều chỉnh sớm nhất có thể.
Gửi báo cáo thất bại!
Đã có lỗi xảy ra trong quá trình gửi báo cáo. Vui lòng thử lại.