15
Chuyện của Trần Lăng như một hồi chuông cảnh tỉnh cho đám học sinh quậy phá trong và ngoài trường.
Tỉ lệ đánh nhau gây rối giảm hẳn.
Cuộc sống trong trường dần trở lại yên bình.
Chỉ có Vệ Anh là thỉnh thoảng vẫn gây chút phiền.
Ví dụ như đang lúc tôi và Quý Nhượng nói chuyện thì cô ấy cắt ngang, hoặc cố tình bám theo hai đứa đi ăn rồi giả vờ tình cờ gặp để ngồi chung.
Dù sao anh trai của Vệ Anh cũng là bạn của Quý Nhượng.
Lần đó vào giờ ra chơi dài, họ đứng ở góc sân cột cờ nói chuyện.
Tôi đi ngang qua để nộp bài cho thầy vật lý, tình cờ nghe được.
“Cậu nên quản Vệ Anh lại đi.”
“Cô ấy cứ thế này thật sự rất phiền.”
Người đối diện nói: “Con bé chỉ là thích cậu thôi mà.”
“Vậy cậu nói hộ mình, không có cửa đâu.”
“Ngoài Lương Hy ra, mình không nghĩ tới ai khác.”
Anh nói nhẹ nhàng như đã sẵn sàng đối mặt với kết quả tệ nhất:
“Nếu Lương Hy thích mình, mình sẽ hẹn hò.”
“Nếu cô ấy không thích, thì mình ở một mình.”
Người kia bật cười, vừa tức vừa buồn cười:
“Cậu mới bây lớn mà đã đòi sống một mình cả đời sao?”
“Không đảm bảo được.”
Quý Nhượng nhướng nhẹ mày:
“Nhưng từ khi biết suy nghĩ, mình đã chia con gái ra thành hai loại: Lương Hy và những người khác, suốt hơn mười năm rồi.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/hon-uoc-voi-anh-dai-lanh-lung/chuong-15
”
“Mười hai năm xa cách, chẳng phải mình vẫn chịu được đó sao?”
Cậu bạn cười mắng: “Đúng là cái đồ si tình.”
“Được rồi, yên tâm đi.”
“Mình sẽ trông chừng Vệ Anh, không để con bé quấy rầy cậu theo đuổi Lương Hy.”
Tiếng bước chân hai người xa dần.
Tôi vẫn đứng yên một chỗ, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Có lẽ tôi đã nhận ra anh thật sự thích tôi.
Điều khiến tôi bất ngờ là dù cách nhau mười mấy năm, anh vẫn đặt tôi ở vị trí quan trọng như vậy.
Trên đường về sau giờ học, tôi nghiêng đầu lén nhìn anh đi bên cạnh.
Trong miệng anh là viên kẹo cao su – anh nhai nó để cai thuốc lá.
Tối hôm đó, khi tôi băng vết thương trên trán cho anh, đã nhẹ giọng hỏi anh có thể bỏ thuốc không.
Biết là thói quen khó bỏ, tôi cũng chẳng hy vọng gì nhiều.
Nhưng anh không do dự, ném thẳng nửa hộp thuốc còn lại vào thùng rác.
Từ đó đến giờ, anh chưa từng đụng lại.
Áo khoác đồng phục của anh mở rộng, vạt áo lay động trong gió,
cả người mang theo nét lười nhác của tuổi trẻ, đẹp trai đến xao động lòng người.
Lúc ấy tôi mới chợt nhận ra:
Hình như tôi đã thích Quý Nhượng rồi.
Vậy là bạn đã theo dõi đến chương 15 của Hôn Ước Với Anh Đại Lạnh Lùng – một trong những bộ truyện thuộc thể loại Ngôn tình đang được yêu thích trên Sime Ngôn Tình. Truyện sẽ sớm có chương mới, đừng quên theo dõi Fanpage để nhận thông báo nhanh nhất. Trong lúc chờ đợi, hãy thử tìm hiểu thêm các bộ truyện hấp dẫn khác mà bạn có thể chưa từng đọc qua!