Loading...

Kỷ Diệp Trăn Trăn
#6. Chương 6

Kỷ Diệp Trăn Trăn

#6. Chương 6


Báo lỗi

“Phỉ Phỉ, tớ đã nghe anh ấy nói rất nhiều lần là anh ấy rất bận.”

Lúc người ta cùng bạn trai ra ngoài hẹn hò, Chu Kỳ đang bận.

Lúc tôi bị thương nằm trong bệnh viện, vậy mà anh ấy vẫn nói với tôi là đang bận.

Tại sao Chu Kỳ lại bận rộn nhiều việc như vậy , bận đến nỗi không có chút thời gian nào để ở bên tôi ?

Đoạn tình cảm này là do tôi cố gắng mới có được , ngay từ ban đầu thì anh ấy đã ở thế thượng phong.

Tôi không thể nắm bắt được tình yêu của Chu Kỳ.

Mà tôi chỉ có 2 sự lựa chọn, hoặc là tiếp tục, hoặc là từ bỏ.

“Tớ quả thực rất thích anh ấy , nhưng mà tớ cũng là người , tớ cũng biết mệt. Cậu biết em trai tớ mổ ruột thừa xong đã nói gì không ? Nó nhờ tớ báo với bạn gái là nó không sao , nó sợ cô bé ấy sẽ lo lắng. Còn tớ và Chu Kỳ thì không phải như vậy .”

Năm đó tôi ngồi ở bệnh viện với chiếc điện thoại trong tay, tôi một mình chờ đợi anh ấy suốt một ngày một đêm.

Hình như những người kia nói đều là sự thật, quả thực Chu Kỳ không thích tôi nhiều đến vậy .

Sau khi nhận được tin nhắn Wechat của Chu Kỳ thì tôi nói lời chia tay, sau đó chặn và xóa hết mọi thông tin liên lạc.

Đối với anh ấy , có lẽ tôi là kiểu có cũng được mà không có cũng chẳng sao .

Nếu đã như vậy , tôi thà lựa chọn buông bỏ còn tốt hơn.

10

Ngày thứ hai, tôi cố ý xin nghỉ một buổi để đến trường của Diệp Nhiên.

Tôi tìm thấy lớp học của Diệp Nhiên, lúc này Chu Kỳ vừa hoàn thành tiết sinh hoạt buổi sáng.

Tôi gõ cửa: “Thầy Chu, xin chào, tôi tới lấy sách của Diệp Nhiên.”

Cả lớp đồng loạt quay sang nhìn tôi .

Chu Kỳ gật đầu: “Vị trí cuối cùng trong hàng thứ hai là chỗ ngồi của em ấy .”

Tôi đi lại gần hơn thì mới phát hiện cô bé ngồi ngay đằng trước chính là Thư Hiểu.

Tôi lấy chồng sách trong ngăn bàn ra và mỉm cười với cô bé.

Một nam sinh khác bên cạnh quay lại hỏi tôi “Chị ơi, Diệp Nhiên đỡ hơn chưa ạ?”

Trong lòng tôi âm thầm khen cậu nhóc đó một câu, tôi hướng về phía Thư Hiểu rồi cười nói .

“Ca mổ của nó rất thuận lợi, nó sẽ sớm xuất viện rồi quay lại trường học thôi.”

Cô bé mím môi cười , khuôn mặt hơi ửng hồng.

Tôi thu dọn sách vở của Diệp Nhiên xong thì Chu Kỳ tiễn tôi ra ngoài, đúng lúc gặp được nữ giáo viên mà hôm trước tôi thấy trong bệnh viện.

À đây là giáo viên toán của Diệp Nhiên, xem ra là chuẩn bị đến tiết học của cô ấy .

Cô ấy nhìn thấy tôi thì sững người một lúc, sau đó gật đầu và mỉm cười với Chu Kỳ ở bên cạnh:

“Thầy Chu, lần trước trong kỳ thi tuyển sinh có một câu hỏi khá phức tạp, mấy giáo viên chúng tôi cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm. Anh có thời gian xem qua một chút không ?”

Chu Kỳ gật đầu: “Được.”

Không hiểu sao trong lòng tôi dâng lên cảm giác không vui.

Chu Kỳ đi vài bước, phát hiện tôi không đi theo thì quay đầu lại hỏi “Sao vậy ?”

Tôi cố gắng nhịn cảm giác khó chịu trong lòng xuống, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được “Không có gì, tôi đang nghĩ thầy Chu rất lợi hại, mặc dù là giáo viên Vật lý nhưng giáo viên Toán cũng phải nhờ đến anh .”

Chu Kỳ đút một tay vào trong túi: “Không sao đâu . Trước đây tôi dạy kèm nhiều lắm, muốn quên cũng không quên được .”

Tôi – đứa học kém Toán đến nỗi Chu Kỳ phải giảng 1 đề tận 13 lần : “……”

Cảm giác xấu hổ dâng lên trong tâm trí, một chút phấn khích khi đến đây cũng biến mất không tăm hơi .

Tự nhiên tôi đến đây để làm gì không biết .

“Phải rồi , dạy một học sinh chậm chạp ngu ngốc như tôi thì chắc chắn không bằng dạy một người thông minh.”

Vừa nói xong, Chu Kỳ lại chỉ lẳng lặng nhìn tôi không đáp lời.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Sime Ngôn Tình: https://simengontinh.com/ky-diep-tran-tran/chuong-6

Trong lòng tôi lại lập tức cuống cuồng. Trái tim như ngừng đập.

Ch.ết rồi , câu nói của tôi hình như hơi chua nhỉ?

Anh ấy sẽ không nghĩ là tôi đang ghen đấy chứ?

Chu Kỳ gật đầu: “Diệp Nhiên dễ dạy hơn em nhiều.”

Tôi “…”

Nhất thời tôi không biết đây là tình cũ khó quên hay là tôi u mê vẫn chưa tỉnh ngộ nữa.

Cuối cùng tôi chọn bỏ chạy.

“Thầy Chu, nếu như không còn việc gì khác thì tôi đi trước đây… “

“Chờ một chút.”

Chu Kỳ đưa điện thoại ra .

“Thêm WeChat đi .”

Tim tôi lại đập liên hồi không kiểm soát được .

Sau đó anh lại nói “ Tôi gửi cho em bảng điểm với bài vở mấy ngày nay, em nhớ đưa cho Diệp Nhiên xem.”

Ừ ha, học sinh lớp 12 không được dùng điện thoại.

Tôi quét mã Wechat và nhấp vào thêm bạn bè.

“Cám ơn thầy Chu, phiền anh quan tâm đến thằng nhóc nhà tôi quá.”

“Sau khi kết bạn Wechat thì chúng ta có thể nhắn tin được rồi .”

Chu Kỳ thu lại điện thoại di động “Ừm.”

11

Tôi cũng chẳng biết Chu Kỳ đổi số điện thoại từ bao giờ, dù sao từ lúc chia tay thì đã lâu lắm rồi chúng tôi cũng chưa liên lạc.

Ngày đó tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng chúng tôi sẽ có cơ hội gặp lại nhau .

Vòng bạn bè của anh ấy cũng chẳng có nội dung đặc sắc gì, rất giống với tính cách thường ngày của anh , mang lại cho người ta cảm giác lạnh lùng nhạt nhẽo.

Tôi lướt qua lướt lại hồi lâu, cuối cùng Diệp Nhiên đành bất đắc dĩ gọi tôi “Chị, cho em đọc bảng điểm mà thầy Chu gửi với.”

Tôi bĩu môi đưa điện thoại sang cho nó.

Mẹ tôi đang bóc chuối bên cạnh cũng ghé vào hỏi tôi :

“Này, giáo viên chủ nhiệm của Nhiên Nhiên cũng tận tâm thật nhỉ. Trăn Trăn, hay là con mời thầy ấy ăn tối một hôm đi .”

Tôi : “…”

Năm cấp 3 chúng tôi yêu sớm, nhưng có lẽ vì Chu Kỳ học giỏi nên thái độ của giáo viên cũng không gay gắt lắm, sau khi nói chuyện riêng với hai chúng tôi thì cũng ngầm chấp thuận.

Không giống với Diệp Nhiên bây giờ bị bắt mời phụ huynh .

Thế nên ngay cả bố mẹ tôi cũng không biết người yêu của tôi hồi đó là Chu Kỳ.

“Thôi ạ, hiện tại thầy ấy không nhận quà đâu .”

Mẹ tôi giật lại quả chuối đang định đưa cho tôi :

“Cái này sao có thể coi là quà được ? Thầy ấy đã giúp nhà mình bao nhiêu chuyện, con xem, không có thầy ấy thì điểm của Nhiên Nhiên còn tụt dốc thảm hại hơn nữa.”

Diệp Nhiên ngước mắt:

“ Đúng rồi , còn có chị nữa mà, năm ấy nếu không phải nhờ thầy chủ nhiệm thì với thành tích của chị còn chưa biết có thi đậu trường nào không .”

“…”

Em trai, nói rất hay , mong mày lần sau đừng nói gì nữa.

Bố mẹ tôi đều kinh ngạc, Diệp Nhiên biết mình lại lỡ lời nên im miệng cúi đầu tiếp tục làm bài thi.

Tôi đành phải kể sơ qua chuyện này một chút.

Nghe xong thì mẹ tôi lại hỏi: “Cậu ấy bây giờ còn độc thân không ?”.

???

Bà ấy kích động:

“Mẹ đã gặp nó ở hôm họp phụ huynh , vừa cao lớn vừa đẹp trai, điều kiện cũng không tồi. Nó vừa có công việc ổn định mà tính cách lại tốt nữa, Trăn Trăn, nếu nó vẫn còn độc thân thì con mau tìm cách hàn gắn đi .”

Tôi “…”

Tôi trì hoãn rồi lại trì hoãn, định cho chuyện này trôi vào quá khứ cho xong, nhưng cứ cách 2, 3 hôm là mẹ tôi lại nhắc một lần .

Một tuần sau , Diệp Nhiên quay trở lại trường học.

Tin nhắn trò chuyện giữa Chu Kỳ và tôi cũng dừng lại ở bài tập vật lý mà anh đã gửi cho tôi lần trước .

Mỗi lần Diệp Nhiên có câu hỏi thì thi thoảng anh sẽ ghi âm giọng nói lại rồi gửi qua.

Bạn vừa đọc đến chương 6 của truyện Kỷ Diệp Trăn Trăn thuộc thể loại Ngôn Tình, Hiện Đại, Ngọt, Gương Vỡ Lại Lành. Truyện sẽ được cập nhật ngay khi có chương tiếp theo, đừng quên theo dõi Fanpage để không bỏ lỡ các chương mới nhất. Trong lúc chờ đợi, bạn có thể khám phá thêm nhiều bộ truyện đặc sắc khác đang được yêu thích trên Sime Ngôn Tình. Chúc bạn có những phút giây đọc truyện thật trọn vẹn!

Sime Ngôn Tình

Sime Ngôn Tình

Sime Ngôn Tình là nơi tụi mình chia sẻ những bộ ngôn tình siêu sủng, siêu ngọt khiến tim tan chảy! Theo dõi liền kẻo lỡ truyện hot nha~ Nhớ vote 5 sao ủng hộ tụi mình với nhaa 💕

Bình luận

Sắp xếp theo