Loading...

Banner
Banner
Thanh Xuân Nồng Nhiệt
#28. Chương 28

Thanh Xuân Nồng Nhiệt

#28. Chương 28


Báo lỗi

Trường Giang không lên tiếng.

Hồng Loan tiếp tục nói: “Tối nay chỉ được làm một lần, nếu như cậu không đồng ý thì một tháng tớ sẽ không để ý tới cậu!”

“Tớ đồng ý thì sao?” Trường Giang kéo cô lại gần, để cô quay mặt đối diện với mình, “Cậu định thế nào?”

Hồng Loan cúi đầu xuống, ánh mắt rời sang chỗ khác, “Cậu chả ra sao cả.”

Trường Giang nâng cằm cô lên, môi mỏng kề sát môi thiếu nữ rồi nhẹ nhàng vuốt ve, giọng nói từ tính vang lên mang một loại mê hoặc vô hình, “Tớ đồng ý thì cậu phải ngoan, tớ muốn như nào thì phải chiều như thế nấy.”

Khuôn mặt đẹp trai của thiếu niên cách cô quá gần, lông mày sắc bén, sống mũi cao thẳng, môi mỏng quyến rũ, không chỗ nào là không hoàn mỹ. Tính công kích và hấp dẫn quá mạnh mẽ của cậu đã chiếm trọn ánh mắt cô.

Hồng Loan rũ mắt, giọng nói vừa nhỏ vừa mềm mại: “Vậy cũng phải đợi lúc mẹ cậu không có ở nhà thì … mới… mới có thể….”

Giọng nói của Hồng Loan càng lúc càng nhỏ, gương mặt cũng càng lúc càng nóng.

Trường Giang hài lòng gật đầu, khóe miệng lóe lên nụ cười xấu xa: “Đều nghe Hồng Loan.”

Sau đó Hồng Loan không nhúc nhích, ngầm đồng ý để Trường Giang giúp mình tắm rửa.

Trường Giang giữ đúng lời hứa, cậu không hề làm gì Hồng Loan. Nhưng tay chân cũng không hề thành thật một trăm phần trăm, trong lúc tắm rửa, cậu sờ chỗ này một tí, sờ chỗ kia một tí, tranh thủ chiếm chút tiện nghi của người trong lòng.

Hồng Loan không thể làm gì, cô đành chiều theo ý Trường Giang.

Tắm rửa sạch sẽ, hai người ôm nhau đi ngủ.

Sáng hôm sau, khi Hồng Loan vẫn còn say sưa trong giấc mộng, không hiểu sao cô lại cảm thấy nóng, cả người giống như bị nung trong lò lửa.

Hồng Loan lập tức mơ mơ màng màng tỉnh dậy.

Cô mở to mắt, chăn lông được đắp đến ngang cổ, trong chăn rất ấm, nhưng sau lưng lại nóng như cái lò, khiến cô tưởng giờ đang là mùa hè oi bức.

Ngang hông bị thứ gì đó quấn lấy, chặt đến mức giống như bị trói bằng dây thừng. Hồng Loan duỗi tay sờ sờ, thì ra đôi tay săn chắc của Trường Giang đang ôm cô.

Hồng Loan giật giật chân, cô đang định xoay người thì khe mông bị một vật cứng rắn chọc vào, đã thế còn cạ lên mông cô.

Cả người bị Trường Giang ôm chặt, áo ngủ vẫn còn nhưng phía dưới hai người lại không có một mảnh vải che thân.

Hồng Loan đỏ bừng mặt, cô đẩy đẩy cánh tay Trường Giang, đồng thời dịch người ra ngoài, cách xa cậu một chút.

“Cậu đừng lộn xộn!”

Trường Giang chậm rãi mở mắt, giọng nói trầm thấp khàn khàn vô cùng hấp dẫn.

Hơi thở của cậu phả vào tai Hồng Loan khiến tai cô nóng lên, còn giọng nói mê người thì xâm chiếm toàn bộ trái tim cô. Gương mặt trắng sứ của Hồng Loan ửng đỏ như ánh nắng chiều, giọng nói vừa mềm mại mong manh, xen lẫn một chút buồn bực: “Cậu thả tớ ra.”

Trường Giang không nói gì, cánh tay ôm eo cô càng siết chặt hơn, cậu nhẹ nhàng đẩy hông một cái.

“A….” Hồng Loan vặn vẹo thân thể, tay nắm chặt ga giường, cô vừa sợ vừa tức giận, “Cậu rõ ràng đã đồng ý…”

Trường Giang lại đẩy thêm phát nữa, “Hôm nay mẹ tớ đi làm, bây giờ cậu phải đền bù cho tớ.”

“Không muốn…”

“Không muốn?” Trường Giang nâng một chân của Hồng Loan, cậu cầm gậy thịt đâm vào hoa huyệt ướt nóng, sau đó vừa hỏi vừa gặm cắn vành tai cô từ phía sau, “Hôm qua là ai đồng ý hôm nay tớ muốn làm gì thì làm, hả?”

Trường Giang nằm phía sau Hồng Loan, giọng nói gợi cảm mang theo nhiệt độ nóng bóng phả lên tai và gáy của cô.

Hồng Loan chịu đựng dị vật xâm chiếm, cô nhỏ giọng cầu xin: “Bây giờ là buổi sáng… để lúc khác có được hay không?”

“Tớ muốn cậu vào buổi sáng.” Trường Giang chậm rãi thăm dò bên trong, “Cậu nhìn này, có phải nó rất có tinh thần hay không? Nó luôn muốn được âu yếm cậu vào sáng sớm.”

Hồng Loan xấu hổ che mặt vì lời nói thô tục của Trường Giang, sau đó cô túm tay cậu rồi cắn một cái cho bõ tức.

“Cậu xấu lắm!”

Hoa huyệt mềm mại bắt đầu chảy ra mật dịch, nhìn phản ứng thẹn thùng của Hồng Loan, đồng thời cảm nhận được sự mẫn cảm của cô, Trường Giang nhanh chóng thúc mạnh gậy thịt chạm vào hoa tâm.

“Sẽ còn xấu xa hơn.”

Một tay Trường Giang vòng qua eo Hồng Loan, còn một tay giơ chân cô lên cao, sau đó đẩy hông đưa gậy thịt thô to ra ra vào vào bên trong hoa huyệt.

Hồng Loan nắm chặt cánh tay Trường Giang, cô nhịn không được mà thở hổn hển.

“Cộc cộc…”

Tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên, Hồng Loan giật mình rụt cả người.

Miệng hoa siết lại làm Trường Giang suýt rên thành tiếng.

“Trường Giang, con đã dậy chưa?”

Hai người dừng lại động tác rồi lẳng lặng nghe tiếng vang ngoài cửa, tư thế vẫn giữ nguyên và không ai dám nhúc nhích.

Tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa.

“Vẫn chưa dậy?” Không thấy con trai đáp lại, mẹ Thành lẩm bẩm trong miệng, “Không phải bình thường thằng nhóc này dậy rất sớm hay sao?” Sau đó mẹ Thành đi về hướng phòng mình.

Trường Giang không nói gì, Hồng Loan sốt ruột đẩy người cậu, thể hiện sự không hài lòng với cậu vì vẫn chôn gậy thịt ở bên trong cô mà không màng đến sự xuất hiện của mẹ Thành.

Thịt mềm bao bọc tầng tầng lớp lớp, không gian chật chội không thôi. Trường Giang phát giác ra hoa huyệt càng trở nên mẫn cảm khi cô căng thẳng, thế là Trường Giang lập tức nổi lên ý đồ xấu.

Cậu vẫn để gậy thịt cắm ở trong hoa huyệt, tay kia nhấc chân Hồng Loan lên cao hơn, sau đó cậu xoay người đối diện cô, để hai chân cô tách ra và quấn ở trên lưng mình, cuối cùng ôm cô xuống giường.

Một bước, hai bước… Hồng Loan vịn chặt vào bả vai Trường Giang, gậy thịt cứng rắn đâm nhịp nhàng theo bước chân của cậu.

Hồng Loan cắn chặt môi, cả người xụi lơ vì bị đâm, nhưng miệng nhỏ không dám phát ra tiếng.

Đi đến bức tường chỗ cửa, Trường Giang để Hồng Loan dựa người lên tường.


Bình luận

Sắp xếp theo