Loading...

Banner
Banner
Biển Tình Miên Man
#18. Chương 18: ôm lên phòng

Biển Tình Miên Man

#18. Chương 18: ôm lên phòng


Báo lỗi

Lăng gia...

Ông bà Mạc đã sớm đến Lăng gia, bữa cơm gia đình hôm nay tổ chức ở nhà họ Lăng. Mạc gia đến từ sớm, Mạc lão và Lăng lão gia cùng nhau chơi cờ ở phía trước, còn hai phu nhân ngồi ở nhà bếp phía sau.

"Chị sui chị xem, chúng ta phải làm cái gì đó đi chứ, để hai đứa nhỏ như vậy hoài biết đến khi nào mới có cháu mà bồng, nhà ai cũng trông hết" Lăng phu nhân nói, bà nôn cháu có hai lý do, một là vì bà thật sự muốn có cháu ngoại bồng ẵm, hai là vì Nhữ Y.

Con gái bà yêu thích Mạc Đình Quân, hôn nhân này cũng là do bà cướp đoạt mà có, bà đơn nhiên biết Mạc Đình Quân không có tình cảm với con gái bà. Bà từng cho rằng thời gian bên nhau sẽ có thể khiến cậu Mạc thay đổi, nhưng đã ba năm không có chuyển biến tốt, bây giờ chỉ còn cách Nhữ Y mau có thai, dùng đứa con gàng buộc cậu Mạc.

Có như vậy, Mạc Đình Quân mới thật sự thuộc về Lăng Nhữ Y.

Lăng phu nhân phải tìm cách thúc đẩy Mạc phu nhân, tiếng nói của Mạc phu nhân ảnh hưởng rất lớn đến cậu Mạc.

Lăng phu nhân chọc rất đúng vào mong muốn của Mạc phu nhân, bà cũng rất nôn nóng được bồng cháu.

"Haizz, chị sui à, tôi cũng có khác gì chị đâu, tôi cũng mong cháu. Hơn nữa, ông bà ở nhà cũng sắp 70 rồi, cũng mong thằng Quân nó sớm quyết định chuyện sinh con lắm, để cho ông bà nội còn được hưởng thú vui bồng cháu chắt."

Dù rất mong muốn nhưng Mạc phu nhân cũng không thể thay con trai sinh con, việc này phụ thuộc vào cậu con trai. Bà cũng chỉ có thể dùng tiếng nói thúc đẩy con trai một chút, ngoài ra bà không thể làm gì khác được.

"Giờ cứ để hai đứa như vậy, không biết khi nào mới có tin vui, phải chi có cách nào đó thúc đẩy hai đứa nhỏ" Lăng phu nhân bày ra ngán ngẫm lắc đầu, thật ra bà đã nảy ra một ý, nhưng không tiện nói thẳng, Lăng phu nhân đành phải nói bóng gió "Có cho Nhữ Y ăn uống bổ dưỡng thì cũng không có tác dụng gì nếu con trai chị không chịu hợp tác, phải chi con trai chị hợp tác một chút thì hay rồi."

Không hợp tác? Mạc phu nhân chau mày, đáp ngay "Chúng ta cũng đâu thể ép bọn nhỏ sinh hoạt với nhau, chuyện đó phải tự nguyện bọn nhỏ làm."

Nói xong, Mạc phu nhân đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nếu có cái gì đó đột phá thì bọn nhỏ sẽ tự nguyện thôi ah. Bà nhiu mi, Lăng phu nhân nhìn ra Mạc phu nhân đã nghĩ đúng hướng, gương mặt cười cười, thì thầm nhỏ nhỏ vào tai Mạc phu nhân.

"Bây giờ có nhiều thực phẩm chức năng hỗ trợ chuyện giường chiếu lắm, chị thử tìm hiểu xem."

"Đúng rồi" Mạc phu nhân vỗ bẹp lên bàn ăn, gương mặt liền sáng bừng lên "Bạn thân thằng Quân học dược, chắc hẳn sẽ biết về mấy cái thuốc ấy."

Nói rồi, Mạc phu nhân mở ra điện thoại, lần tìm số điện thoại của cậu bạn thân kia.

"Chị có cả số điện thoại của bạn thân con trai à?" Lăng phu nhân ngạc nhiên nhìn chị sui đang lần màn hình tìm kiếm trong danh bạ điện thoại.

Mạc phu nhân giải đáp thắc mắc của Lăng phu nhân "Tụi nó là bạn thân từ thời trung học, hồi còn bé hay sang nhà chơi lắm, cho nên cũng có số điện thoại."

Cậu tên là Trần Nghiêm, chơi cùng Đình Quân cũng hơn mười lăm năm rồi, cậu chuyên về dược học. Có lẽ sẽ giúp ích cho vấn đề của bà, tìm trong danh bạ một lúc, Mạc phu nhân nhìn thấy tên lưu liền mừng rỡ kinh hô.

"Đây rồi."

Mạc phu nhân bấm gọi, không quên bật loa ngoài để bà thông gia cùng nghe. Chuông đổ vài ba âm, kết nối cuộc gọi có một giọng nam trung phát ra.

"Alo..."

Mạc phu nhân vui vẻ chào hỏi "Nghiêm đó à? Dì là mẹ của Đình Quân đây."

"Dạ chào dì, dì vẫn khoẻ ạ?" Trần Nghiêm lễ phép hỏi.

"Vẫn khoẻ vẫn khoẻ, cháu có đang rãnh không? Dì có một chút chuyện muốn hỏi cháu, cháu không phiền chứ?"

"Đơn nhiên là không, có chuyện gì vậy dì?" Trần Nghiêm đang ở phòng chế thuốc, anh nhanh chóng đi ra bên ngoài để tiếp chuyện điện thoại với mẫu thân của bạn thân.

"Chuyện là..." Âm thanh Mạc phu nhân qua điện thoại ồ ồ, bà hỏi "Cháu rành về khoảng thuốc, cháu có biết loại thuốc nào giúp cho chuyện chăn gối không? Dì muốn tìm một loại tốt để cho thằng Quân."

Ặc... Trần Nghiêm xém chút nữa đã cắn trúng lưỡi, anh không nghe lầm đấy chứ? Nhanh chóng xác nhận lại.

"Dì muốn tìm thuốc về chuyện chăn gối cho Đình Quân?"

"Ừ đúng rồi."

Trần Nghiêm há hốc, tình huống này khiến anh không biết nên khóc hay nên cười nữa, Mạc Đình Quân mà phải cần đến thuốc bổ trợ sao? Tên ấy mà lại yếu mảng giường chiếu sao?

Uầy uầy không thể nào, Mạc Đình Quân toát ra bao nhiêu mị lực đàn ông, sao lại có chuyện sinh lý không ổn, ôi buồn cười chết anh.

"Dì à, chắc dì nhầm lẫn rồi, tên ấy không cần phải dùng thuốc này đâu."

"Cần chứ" Mạc phu nhân phản bác ngay, ham muốn được bồng cháu đang cháy bổng trong bà, bà nói nhanh "Rất cần là chuyện khác đấy, cháu coi thằng Quân, lấy vợ cũng ba năm rồi mà không chịu sinh con."

"À... Chuyện này chắc là do cậu ấy chưa muốn có con" Trần Nghiêm hết sức bào chữa cho bạn chí cốt của mình, không thể nào có chuyện cậu bạn trời đánh ấy lại yếu sinh lý được "Nếu cậu ta muốn thì sẽ có ngay thôi."

"Cũng đâu còn trẻ trung gì nữa mà chưa muốn, hai vợ chồng nó cũng phát sinh rồi, nhưng mãi đến giờ vẫn chưa có tin tốt, cháu xem là do nó không được hay vợ nó không được?"

Trần Nghiêm kiềm nén tiếng cười, hai khoé môi anh cao đến tận mang tai, muốn cười đến sái quai hàm mỏi miệng, nâng tay kéo hai mép miệng xuống "Dì lo gì chứ, cháu đây còn chưa có vợ."

"Thế thì sớm sớm ưng cô nào rồi mang cháu về cho ba mẹ cháu bồng đi, không nói nhiều, cháu xem loại nào tốt thì chỉ cho dì."

"Ơ..." Trần Nghiêm cười khổ, dở khóc dở cười với cái tình huống éo le này "Cái này... Cháu phải biết vấn đề của cậu ấy mới có thể lựa thuốc được, có rất nhiều loại, loại thì giúp tăng cường sinh lực kéo dài thời gian quan hệ, loại thì ngăn ngừa xuất tinh sớm, loại thì... Haha... Ôi... Cười chết mất..."

Trần Nghiêm haha cười, Mạc phu nhân gấp rút hỏi "Loại thì thế nào? Làm sao mà cười?"

"Dạ... Thì... Giúp tăng kích thước... Phụt."

Trần Nghiêm không thể nhịn cười nổi nữa, ôi bạn thân của anh ơi, sao lại có ngày phải dùng tới những thứ này, bản lĩnh đàn ông của Mạc Đình Quân đã đi đâu hết rồi.

"Phức tạp đến thế à?" Mạc phu nhân không hiểu về dược, nghe cũng thấy khó hiểu, thôi thì... Phu nhân nói nhanh "Cháu cứ chọn loại bao hàm hết những thứ trên, loại tốt của tốt nhất, giá cả không thành vấn đề."

Bao hàm hết?

Eo ơi...

"Há há há" Trần Nghiêm cười lớn, mặt mài cười từ trắng bệch đến tái xanh, nước mắt hai hàng chảy xuống, lấy tay che mặt, che đi mấy giọt nước mắt khổ lau kia, cung kính không bằng tuân lệnh vậy "Cháu biết rồi, dì đang ở đâu? Cháu mang đến cho dì."

"Dì ở Lăng gia, địa chỉ xxx, à mà nhớ giữ bí mật với thằng Quân đấy."

Trần Nghiêm che mặt lắc đầu, giọng nói run run vì cười quá nhiều, cơ hàm mỏi nhừ "Đơn nhiên, cháu còn chưa muốn chết."

Ôi, cái chuyện khủng khiếp như thế này mà đến tai Mạc Đình Quân, đừng nói là bạn thân chí cốt mười mấy năm, Mạc Đình Quân sẽ giết chết anh nga.

Ôi, anh còn chưa lấy vợ, anh chưa muốn chết trẻ nga.

Trần Nghiêm mang thuốc đến Lăng gia cho Mạc phu nhân, đúng loại mà phu nhân bảo bao gồm tất cả các công dụng, đây hàng đặt biệt, loại tốt của tốt nhất. Đưa thuốc cho mẫu thân, Trần Nghiêm còn chưa hết buồn cười, đã bị mẫu thân hỏi thêm một câu.

"Nhưng mà làm cách nào để thằng Quân nó chịu uống cái này đây?"

"Thì dì nghiền nhuyễn thuốc ra rồi pha với rượu đỏ, thuốc tan với rượu uống vào sẽ không nhận ra."

"Được được" Mạc phu nhân haha cười, vô cùng ưng ý vỗ vai Trần Nghiêm "Giỏi lắm giỏi lắm, cảm ơn cháu."

"Dạ... Hự" Trần Nghiêm nhịn cười, xoay đi gương mặt méo mó lắc lắc đầu.

Buổi chiều tan tầm, Lăng Nhữ Y và Mạc Đình Quân cùng trở về Lăng gia.

Nhữ Y hôm nay mặc quần áo công sở, áo sơ mi trắng váy đen, khoác tây đen sang trọng, vô cùng ra dáng một cô nàng công sở. Cô cởi ra áo khoác tây, soắn lên tay áo cùng phụ giúp hai mẹ nấu ăn.

Lăng gia cũng có một người giúp việc, nhưng dịp cơm gia đình thế này thì người giúp việc chỉ cần ngồi một chỗ. Nhượng lại gian bếp cho ba mẹ con họ tung hoành, còn cánh đàn ông ở nhà trước nói chuyện.

Dọn lên bàn ăn thịnh soạn, Lăng phu nhân và Mạc phu nhân nấp một góc tối, một người nghiền thuốc một người rót rượu đỏ, cho thuốc vào ly rượu đỏ lắc lắc, đặt ly rượu vào vị trí ngồi của Mạc Đình Quân. Phòng bếp chỉ có ba người, Nhữ Y lay hoay dọn bàn cơm, hai phu nhân rất dễ dàng thực thi âm mưu đen tối.

Bàn ăn thịnh soạn được dọn lên hoàn tất, mọi người ngồi vào vị trí, Mạc Đình Quân ngồi đúng vào vị trí mà Mạc phu nhân đã đặt ly rượu đỏ có thuốc. Thấy anh ngồi vào bàn, hai bà nhìn nhau ý cười trong mắt.

Bữa cơm bắt đầu, Lăng lão gia nhìn sang con gái dò hỏi "Hôm nay con gái của cha có nấu món nào nữa không?"

Lần trước ở bữa cơm gia đình, món ăn của Nhữ Y đã gây bất ngờ lớn. Lần này Nhữ Y cũng có trổ tài một món, nằm trộn lẫn trong các món đặc sắc trên bàn.

"Có, cha thử đoán đi" Nhữ Y cười tươi, Lăng lão gia nhìn một loạt đồ ăn trên bàn, không biết món nào là do con gái nấu, chỉ có thể bó tay lắc đầu.

Lăng Nhữ Y haha cười, hôm nay cô cũng không tham gia bình chọn món ngon, bởi món Nhữ Y nấu là một món tráng miệng, cô chỉ tay đến bát chè vải hạt sen lớn ở cuối bàn.

"Hôm nay con nấu món tráng miệng."

"Ồ" Mạc lão gia ngạc nhiên "Phải chi con nấu món này ở Mạc gia, bà nội sẽ rất thích đó."

"Vậy hả?" Hai mắt cô phát sáng, đáp nhanh "Vậy lần sau con sẽ làm món này cho bà nội."

Mạc lão gia nhìn thấy ly rượu đỏ trên bàn, ngạc nhiên hỏi "Hôm nay có dịp gì à? Lại còn uống rượu đỏ."

"À thì... Nhâm nhi một chút ấy mà" Mạc phu nhân cười nhanh, tay nâng lên ly rượu đỏ nhấp một ngụm, vô cùng thưởng thức rượu đỏ "Ưm, rượu ngon."

Lăng phu nhân cũng nâng lên ly rượu đỏ nhấp một ngụm rồi khen thưởng "Rượu ngon thật."

"Hahaha, lâu lâu uống chút cồn cũng tốt cho sức khoẻ" Lăng lão gia cười, Mạc lão gia cũng tán đồng cầm lên ly rượu, thấy vậy mọi người cũng nâng ly của mình.

Hai phu nhân nhìn thấy Đình Quân nâng ly, mắt bắn ra tia nham hiểm, nụ cười âm thầm trong bụng vui mừng.

Bữa cơm diễn ra vô cùng ổn thoả, mọi người dùng bữa xong, Mạc Đình Quân thì lên phòng nghỉ trước. Hai lão gia vẫn muốn tiếp tục ván cờ ở phòng khách, hai phu nhân cùng Nhữ Y ở bếp dọn dẹp bàn ăn.

Mạc Đình Quân dùng xong cơm thì lên phòng, tắm gội một lúc trở ra, cơ thể anh bốc lên hơi nước nóng, nước đọng trên sợi tóc thấm xuống khăn lông, anh ngồi lên giường lớn dùng chiếc khăn lông lau khô tóc. Vừa lau tóc, nét mặt anh vừa chau lại, cảm giác thật kì lạ, rõ là mới tắm xong nhưng anh vẫn cảm thấy nóng bức, bồn chồn. Cơ thể cứ căn cứng, luồng nhiệt ở hạ thể dâng lên ham muốn một cách kì lạ, thâm tâm nổi lên dục vọng nhanh chóng làm cho anh cảm thấy ngứa ngáy khắp người, anh có thể cảm thấy nhịp tim cũng chuyển sang một tần số nhanh đến lùng bùng lồng ngực.

Mạc Đình Quân chau mày, tay cầm khăn lau lau tóc, mày nghiêm càng lúc càng chau chặt, vô thức nuốt xuống một ngụm nước bọt. Khó chịu bồn chồn, cồn cào xuất phát từ bụng dưới, nóng bức từ phía dưới xông thẳng lên đại não. Hạ thể không rõ vì sao ngay lập tức thẳng đứng, dựng lên thành một hình trụ đỉnh nhô quần ngủ, Mạc Đình Quân rít vào một hơi, nuốt suốt thêm một ngụm nước bọt, cố gắng điều chỉnh hơi thở kiềm lại cơn nóng.

Nhưng hạ thân giống như đói khát cực điểm, nó ngẩn cao đầu, to trướng đến nghẹt thở, thậm chí trướng to hơn bình thường, anh có cảm giác, nhục thân hôm nay so với bình thường còn to hơn gấp bội. Mạc Đình Quân dừng lại động tác lau tóc, bàn tay to hạ từ khăn lông trên vai, hạ xuống dưới chạm vào nhục thân của chính mình.

Luồng nóng rực thô cứng đụng vào lòng bàn tay, to lớn một cách lạ lẫm, nếu bình thường cái gậy th*t này to đủ nhô trên quần ngủ thì lúc này, nó to đến mức nhô căng giống như muốn chọc thủng lớp vải vóc chui ra ngoài. Mạc Đình Quân trầm mặt, con ngươi chuyển màu đục, hơi thở nặng trĩu, nhịp tim lùng bùng như thể muốn đập vỡ lồng ngực, hai bên lỗ tai đau điếng, nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, anh thở ra hơi nóng, tưởng như anh có thể thở ra làn khói bạc.

Đôi mắt màu đục chuyển sang màu đỏ ngầu, hạ thân khiến anh tê dại, mấy ngón tay phát rung, cơ thể như bóng đen đứng dậy, bước chân sảy bước dài đi ra khỏi phòng.

Ba mẹ con cùng người giúp việc là bà tư đang dọn dẹp bàn cơm, lúc này, Lăng phu nhân và Mạc phu nhân đang dọn bếp, bà Tư đang rửa chén còn Nhữ Y đứng bên cạnh bà Tư, cô lau khô chén bát úp lên kệ.

"Sớm hôm con bé nhà bác hai có hỏi con đó, lâu rồi con không gặp con bé ấy nhỉ?" Lăng phu nhân nói, Nhữ Y lau chiếc bát tròn, nhìn mẹ hỏi "Nay bác hai sang chơi à?"

"Ừ, hôm nay nhà bác hai có sang" Lăng phu nhân đáp trả.

"Thế mà mẹ không bảo bác ở chơi lâu chút đợi con về" Lăng Nhữ Y bĩu môi, úp lên đĩa tròn.

"Bác hai tiện đường ghé ngang thôi, mẹ cũng có bảo bác hai ở lại một chút nhưng bác không tiện."

"À à" Cô gật gù, cầm lấy cái đĩa khác lau khô.

Mạc Đình Quân bước xuống phòng bếp, nhìn thấy Lăng Nhữ Y đứng trong quầy bếp, mắt đỏ ngầu phát ra tia lửa, nhìn thấy cô, nhục thân vui mừng đến gào thét mà dựng đứng. Hơi thở anh vội vàng, nhanh chóng tiến vào phòng bếp.

"Ủa? Con cần gì à?" Mạc phu nhân nhìn thấy Mạc Đình Quân, giả bộ ngạc nhiên nhìn cậu con trai. Mạc Đình Quân chỉ chăm chú chỗ Lăng Nhữ Y, anh lướt qua Mạc phu nhân tiến thẳng vào gian bếp.

Lăng Nhữ Y nghe giọng nói của mẹ Mạc, cô xoay đầu lại nhìn, vừa mới xoay đầu lại, thân thể to lớn của Mạc Đình Quân đã ngay tức khắc xuất hiện trước mặt cô, chưa khỏi bất ngờ anh đã nắm lấy tay cô kéo đi. Lăng Nhữ Y buộc phải buông ra bát sứ, cũng buông ra khăng lau, tay kia nắm lấy cổ tay anh đang nắm tay mình.

"Anh sao vậy?" Cô chỉ vừa nói, anh đã kéo cô bước ra khỏi gian bếp, kéo cô đi lên tầng lầu.

Bước chân anh vô cùng gấp rút đi trên cầu thang, cô bước theo anh, nhưng theo không kịp, bị anh lôi kéo lên cầu thang mà vấp ngã, gối chân khụy xuống đập vào bật thang kế tiếp đau đớn.

"Anh này..." Lăng Nhữ Y khó khăn lên tiếng, cổ tay bị anh siết đến tê dại, đầu gối chân đau, cô nhăn nhó khó chịu, anh không nói gì đã kéo cô đi rồi ah, lại có chuyện gì đây? Cô khó hiểu nhăn cả mặt, chật vật đứng dậy sau cái vấp đau cả đầu gối.

Mạc Đình Quân nắm chặt tay cô, anh thở ra một hơi nặng trĩu, xoay đầu lại nhìn Lăng Nhữ Y.

Lăng Nhữ Y còn định khó chịu hỏi anh có vấn đề gì, đột nhiên lôi kéo cô như vậy, nhưng anh xoay đầu lại nhìn cô. Trên mặt anh đỏ ửng, hai mắt đỏ ngầu đục màu nổi lên tơ máu khiến cho cô lập tức câm nín. Anh buông ra cổ tay nhỏ, bước xuống bật thang mà cô đứng, hai tay ôm lấy hông nhỏ nhấc bổng cơ thể cô lên, bế cô đi lên phòng.

Nét mặt của anh khiến cho Lăng Nhữ Y tạm thời không dám nói chuyện, nín thinh để cho anh ôm lên phòng.

Bế cô đi lên phòng, đóng sập lại cánh cửa, thả cô xuống liền túm lấy gương mặt cô hôn lấy hôn để, Lăng Nhữ Y không rõ chuyện gì, bị anh hôn cũng không tránh được. Hai tay anh giữa lấy đầu cô, bắt cô ngữa mặt đón nhận nụ hôn của anh, anh quét qua hàm răng bắt lấy lưỡi mềm mại. Trong miệng cô vẫn còn hương thơm của hạt sen, vị ngọt của món tráng miệng vừa rồi.

Lưỡi điên cuồng quấn lấy, đẩy vào trong miệng cô tìm mật ngọt, Lăng Nhữ Y nhíu mày, buộc phải há miệng tiếng nhận quấn quýt, hơi thở của anh rất nhanh bao trùm cô, hơi thở từ mũi anh phà ra, cô chỉ toàn hít vào hơi của anh. Anh vừa hôn cô, vừa ôm lấy cô đi về phía giường ngủ, nụ hôn ướt át trao đổi mật ngọt phát ra âm khiến người ta thẹn, anh mút lấy mềm mại, đớp lấy hai cánh môi cô ngấu nghiến như món ăn ngon. Lăng Nhữ Y tiếp ứng được một lúc thì không tiếp nổi nữa, cô thiếu dưỡng khí trầm trọng, vội vàng lắc mạnh đầu né đi nụ hôn của anh, anh lập tức đẩy ngã cô xuống giường.

Lăng Nhữ Y ngã xuống giường, cô nằm ngửa nhìn trần nhà hít lấy hít để không khí, sực nhớ đến một chuyện, cô nâng người dậy.

"Em chưa..." Định bảo là cô còn chưa tắm, trên người cô từ buổi chiều ở trong bếp chỉ toàn mùi dầu mỡ, ít ra cũng phải đợi cô tắm rửa sạch sẽ, thơm tho rồi thì sinh hoạt cũng không muộn. Nhưng đập vào mắt cô, Mạc Đình Quân đã cởi ra quần ngủ, cái kia thô to đỏ tím, thô dài trướng to đến mức khiến cô nín thở. Lời nói đến miệng cũng bị cái kia đập vào mắt mà kinh hoảng ngừng lại, cô tròn mắt, gương mặt trở nên trắng bệch, hai chân đạp vào nệm giường lùi người về phía sau.

"Anh... Cái này... Không được."

To như vậy làm sao mà được? Sao đột nhiên hôm nay nó lại to như thế? Bình thường đã đủ, to như vậy thì làm sao mà nhét vào cô.

Không không không! Không thể!

Lăng Nhữ Y vội vàng xoay người, có ý định nhảy xuống giường, nhưng đời đâu như ý muốn. Cô có khi nào mà thoát khỏi tay anh, chỉ vừa mới xoay người, Mạc Đình Quân đã nắm lấy chân cô, dùng sức kéo cô đến chỗ anh.

"Cái này thật sự không được" Bị kéo lại, Lăng Nhữ Y nói nhanh, hai mắt trừng lớn, cả gương mặt trắng bệch nhìn anh, hai tay nhỏ tích cực ngăn cản chắn ở phía trước ngực anh "Anh... Anh nghe em nói đã..."

Cái này thật sự không vào được đâu aaa, chết người, sẽ chết người.

Mạc Đình Quân của lúc này thì làm gì còn khả năng đàm phán, anh túm lấy cô, kéo hông cô đặt dưới thân mình, nắm lấy áo sơ mi của Nhữ Y kéo lên vạt áo nằm trong váy. Anh thậm chỉ gấp rút đến mức không có thời gian cởi ra quần áo của cô, chỉ có thể tùy tiện đem chúng kéo ngược lên trên, kéo khoá váy rồi kéo váy ngược lên trên bụng. Lộ ra quần nhỏ mỏng, anh vén đáy quần sang một bên liền đem nhục thân chính mình đặt ở phía trước.

Lăng Nhữ Y cả kinh, hai chân vẫy đạp không khí, gương mặt nhỏ đỏ hoe lắc dại, cô giống như con cá mắc cạn vùng vẫy trong vũng bùng cố gắng tự cứu thân mình.

"Không được không được... Đình Quân anh không được đâu..."

Người này cớ gì hôm nay lại lạ như vậy? Cái kia to quá, so với bình thường to hơn gấp bội, không thể.

Lăng Nhữ Y dùng hai tay nắm lấy áo anh, hai chân bị đẩy lên, dùng hai bàn chân đạp vào bụng anh, muốn đạp anh ra.

Anh nắm lấy hông cô, ấn hông cô xuống giường, mặc cho hai chân cô đạp loạn, tay giữ một bên đùi non, tay cầm lấy y đầu thô to, cầm lấy chính mình, hơi nóng từ chính bản thân truyền vào lòng bàn tay anh bỏng rát, chính anh còn giật mình. Đặt y đầu trước miệng hoa, nhiệt lượng nóng rực chạm vào miệng hoa gây ra xúc tác, cô vùng vẫy cũng vô nghĩa, Mạc Đình Quân đem y đầu nhấn vào.

"Không được..." Y đầu nhét vào khiến cô căn cứng, chân đạp dưới bụng anh càng căng thẳng hơn. Y đầu hôm nay thực lớn, nhấn y đầu vào nhưng miệng hoa so với nó hơi nhỏ, nhấn vào thì bị miệng hoa từ chối đẩy ra. Vài ba lần nhét vào không thành, Mạc Đình Quân khó chịu chau mày, cơn nóng thiêu đốt lòng ngực đến khó thở. Anh biết để giải quyết khó chịu này, chính là nhét vào.

Nhét vào chắc chắn sẽ vô cùng sung sướng, nhưng Lăng Nhữ Y cứ căn cứng ngắt, đã nhỏ lại còn căn cứng không cho anh đi vào. Mạc Đình Quân bị cơn nóng làm ván đầu, anh thực nôn nóng nhưng Nhữ Y so với anh lúc này, quả thật không phù hợp.

Nuốt xuống ngụm nóng vội, Mạc Đình Quân nghiêng người đè lên thân thể nhỏ, cúi đầu hôn lên cánh môi cô, cại mở miệng nhỏ chui vào bên trong miệng ngọt bắt lấy lưỡi mềm. Lăng Nhữ Y vô phương phản kháng, nụ hôn của anh lúc nào cũng có sức áp chế tuyệt đối. Cô há miệng tiếp ứng anh, hai tay nhỏ túm lấy áo ngủ trước ngực anh nắm thành hình tròn nhăn nhúm.

Mạc Đình Quân hôn hấp, bàn tay ở mông cô lần mò vào giữa hai chân, ngón tay ở phía trước u hoa thần bí như một vị khách lạ, hai ngón tay đẩy vào bên trong thần bí u hoa. Lăng Nhữ Y tiếp nụ hôn, cảm giác bị đi vào lập tức nhăn mặt.

"Ách..." Cô né đầu thoát khỏi nụ hôn, hai tay nắm chặt ngực áo anh, hai chân ép chặt thân thể anh ở giữa. Mạc Đình Quân đang dây dưa với cái miệng ngọt, đột nhiên cô chạy đi mất, anh vội nghiêng đầu theo mặt nhỏ, bạc môi ấn lên miệng cô.

Ngón tay đẩy vào, hai ngón tay bị u hoa thít chặt, u hoa nhỏ nhắn của Nhữ Y đúng thật là tuyệt mỹ danh khí, nó giống như vô vàng cái miệng nhỏ đang hấp lấy hai ngón tay anh. Chỉ là ngón tay lại khiến anh cực kì khó chịu, nếu là cái gậy của anh thì chắc chắn sẽ sướng kinh hồn. Đầu ngón tay cong lại trong cô, chạm vào tầng lớp thịt nộn, hai đầu ngón tay cong lại cào cào trên thịt nộn, tường hoa vây kín bó chặt anh hơn.

Lăng Nhữ Y phía trên cũng phát run, hai cánh môi run rẩy bật ra hơi thở vội, bị anh hôn anh hấp đến hai môi hồng đỏ mẫn, cánh môi có phần sưng lên mọng nước. Anh đem hai ngón tay kéo ra đâm vào, hai ngón tay tượng trưng cho bản thể nhục thân lui ra cắm vào trong huyệt đạo. Lăng Nhữ Y mơ màng vì nụ hôn, phía dưới bắt đầu ẩm ướt theo luật đạo của ngón tay, mặt cô dần đỏ, hông bất giác nâng lên hưởng thụ ngón tay của Mạc Đình Quân.

Nụ hôn vấy ra tiếng thở cùng rên rỉ nhỏ nhỏ trong miệng cô, căn phòng tràn ngập mê hoặc tiếng hôn chụt, mùi vị ám dục vây kín khắp căn phòng.

Anh lui cắm ngón tay một lúc, huyệt hoa ì ạch phát ra tiếng nước, gương mặt Lăng Nhữ Y cũng đỏ bừng như quả lựu đỏ, cô rên rỉ, ưm a theo hai ngón tay kia. Tay anh bắt đầu ráo riết rút cắm trong người cô, cao trào sắp đến, Lăng Nhữ Y cũng vô thức nâng mông lên theo rút cắm.

"Ưm... Ưm..."

Mạc Đình Quân dừng lại nụ hôn trên môi, Lăng Nhữ Y cao trào vội xoay nghiên mặt, giấu đi hai gò má nhiễm phấn hồng, Mạc Đình Quân hôn lên một bên má, hôn men lên mang tai, anh gậm lấy vành tai mẫn đỏ. Hai ngón tay ra vào như bão táp, Lăng Nhữ Y há miệng hít thở cũng không kịp, tay nhỏ nắm lấy áo anh nghiền ngấu, gương mặt diễm lệ đỏ bừng, há miệng đớp lấy không khí bật ra rên rỉ.

"Aaa..."

Mạc Đình Quân lui hai ngón tay, u hoa cao trào ướt nhẹp thuận tiện ra vào, nó hút lấy tay anh như muốn ăn trọn, anh lui ra hai ngón tay đem thêm một ngón tay sát nhập, ba ngón tay cắm vào bên trong cô.

"Á..." Nấc ra tiếng lớn, Lăng Nhữ Y mếu máo trừng mắt nhìn vào hư vô. Mạc Đình Quân ở bên tai cô gặm mút, cô nghiêng mặt, giấu đi toàn bộ gương mặt mình. Bụng dưới co bóp lấy ba ngón tay, ba ngón ở trong cô không động nữa, anh chỉ dùng ba ngón ngoái tròn nới rộng Lăng Nhữ Y.

"Đừng..." Cô thủ thỉ nhỏ, biết là anh đang mưu đồ nơi rộng để đem cái kia của anh vào, nhưng mà nga, hôm nay anh lớn đến kỳ lạ, còn đỏ tím lên không khác gì một con trằn trọc đáng sợ. Đem cái kia chọc vào cô, chẳng khác nào đem cả một cây gậy đâm vào người cô "Sẽ không được..."

Mạc Đình Quân thở ra hơi nóng thiêu đốt, anh đã cố gắng đến thế này, cô một câu không được hai câu không vừa, muốn anh làm sao đây nga? Anh không thể không vào.

Đầu óc Mạc Đình Quân sắp nổ, ham muốn đi vào nuốt liền mấy ngụm nước bọt, anh cắn lấy vành tai nhỏ, cương nghị đáp lại "Phải được, em không được thì chết tôi."

"Ư..." Cái này làm sao có thể trách cô, hãy trách anh đột nhiên biến lớn ấy, Lăng Nhữ Y lắc dại, ngàn vạn lần không muốn cái to bự kia, bình thường đã thượng cô ngủ cả trưa, đi đứng không ổn, đem cái bất thường kia vào người cô, ngày mai cô chắc chắn sẽ liệt giường "Thật không được... Anh làm sao... Lớn quá..."

Anh cũng chẳng biết đâu, Mạc Đình Quân đem ba ngón tay ngoái tròn trong Lăng Nhữ Y, bàn tay ba ngón vẽ hình tròn ngày một to trong cô. Anh nâng người dậy, tay kia đem gậy th*t to trướng đặt trước u hoa, rút ra ba ngón tay ướt nhầy, đem ướt át trên mấy ngón tay bôi lên chiếc gậy gộc nổi đầy gân xanh tím. Nghĩ tới sắp được đi vào, Mạc Đình Quân không nhịn nổi nụ cười nham hiểm, tay cầm gậy th*t tay vạch u hoa.

Đặt phía trước cô, thắc lưng ưỡn thẳng, y đầu vừa nhép vào liền đẩy lưng, đem gậy th*t đi vào.

"Á..." Lăng Nhữ Y nắm níu ga đệm, mặt mài đỏ bừng, cái kia vừa đi vào đã lắp đầy, to lớn khiến cô kinh hô "... Ực... Anh... Đi ra đi mà..."

Há, Mạc Đình Quân cố gắng lắm mới nới được cô ah, cố gắng lắm mới đi vào được, nào có chuyện sẽ đi ra. Anh thẳng lưng trì người, dùng sức ở bụng đem gậy th*t đâm thẳng, mang to lớn khó khăn đi vào trong.

"Đừng... Ah..." Lăng Nhữ Y mếu máo muốn khóc hai tay nhỏ nắm níu ga đệm "Mạc Đình Quân anh lớn quá..."

Cơ thể cô căng cứng ưỡn lên cố gắng tiếp nhận to lớn, nhưng cố cách mấy cái kia cũng biến lớn phìn to trong cô, biến u hoa thành bị trướng buộc nuốt vào to lớn. Cô mếu máo, hai vai nhỏ run lên bần bật, hơi thỏ cũng phát run, từng khớp trên người đều run rẩy, Lăng Nhữ Y cong người dậy nhìn xuống hạ thể, lôi thịt kia vẫn còn dư ra một đoạn, nó vẫn chưa đi vào hết.

Nhìn thấy anh, cô mếu càng lớn "U... Oa... Lớn quá rồi... Sẽ... Sẽ không được..."

"Được nga" Anh ma mị cười, hơi nóng phà phà tuấn duật, đẩy cô nằm xuống, nắm lấy hai bên hông, thắc lưng ưỡn lên hướng thẳng huyệt đạo, chính thức mang toàn bộ đi vào bên trong. Y đầu bên trong đã đỉnh vào hoa tâm, ép chặt hoa tâm, Lăng Nhữ Y cắn chặt răng, hai tay túm lấy túm để ga giường, nhịn không được phát ra ấm ức, đầu nhỏ lắc dữ dội tóc đẹp bung loạn bám trên gương mặt cô.

"Aaaa... Lớn quá... Huhu... Rách mất... Mạc Đình Quân anh lui đi... Oa oa..."

Anh lớn như vậy, chỉ tiến vào đã làm bụng dưới cô phình lên, nếu còn di chuyển thao trừ, cái gậy kia sẽ đánh gãy cô. Lăng Nhữ Y mếu máo như đứa trẻ ấm ức khóc, mặt mày diễm lệ phấn hồng, xinh đẹp hơn bất kì ai, Mạc Đình Quân tiến vào xong cực kì thoả mãn cũng tuyệt vời mãn nhãn, thoải mái đến đỉnh điểm thư giãn hai đầu lông mày, anh cúi thấp người ôm lấy Lăng Nhữ Y, thắc lưng bắt đầu thao trừ khiến cô giật nảy.


Bình luận

Sắp xếp theo